Nghĩ đến bóng dáng người cùng mình năm đó, trong mắt Cố Sâm hiện lên một tia si mê, hắn biết tâm trạng hiện tại của mình không ổn, nhưng không sao, có được anh ấy thì tốt.

Lộ Hành Chu cũng ở khẽ meo meo bát quái về chuyện Cố Sâm, cậu một lần nữa bắt đầu đọc quyển sách kia lại.

Sau khi nghe cuộc điện thoại giữa Lâm Cầm Ý và Cố Sâm hôm nay, cậu vẫn không thể hiểu được một điều: anh cậu rốt cuộc thành bạch nguyệt quang của Cố Sâm như thế nào.

Tỉ mỉ nhìn kĩ, Lộ Hành Chu chỉ có sáu điều muốn nói......

Một số bá tổng thời thơ ấu luôn bất hạnh.

Cố Sâm hiện tuy bây giờ đã là bá tổng, nhưng cuộc sống khi còn là một đứa trẻ vô cùng khốn khổ, bất cứ ai cũng có thể giẫm đạp lên gã.

Cha của gã Cố Thành Phong là một người đàn ông có phong cách giống như tên của ông, chủ yếu biểu hiện ở phong lưu. Cố Sâm là con trai hợp pháp của ông, tức là đứa con mà ông có với vợ.

Nói một cách dễ hiểu, Cố Thành Phong là người đàn ông phượng hoàng chuẩn mực, mẹ Cố Sâm là con một, cũng là họ Cố. Gia đình cô cũng kinh doanh đồ trang sức, bố cô chỉ có một cô con gái nên cho nên Cố Thành Phong phải ở rể.

Theo hoàn cảnh này, Cố Sâm lẽ ra không nên khốn khổ đến thế, nhưng đoán xem, mẹ gã là người có đầu óc yêu thương hay là bậc thầy đào rau rừng.

Ban đầu, khi bố còn sống, Cố Thành Phong tỏ ra rất tốt bụng, lại chăm sóc chu đáo lại tri kĩ và không lâu sau đó cả hai có thai.

Lúc này, Cố Thành Phong liền bắt đầu khéo léo pua mẹ Cố Sâm, nói sao đây, ngươi mang bầu mà như vậy, bụng to sau này có lấy lại được vòng eo như xưa không?

Điều này khiến mẹ Cố Sâm lo lắng được mất. Sau này, bà thậm chí còn cảm thấy không nên có đứa con này vì đứa trẻ này sẽ khiến bà xấu xí thì sao.

Sau khi sinh con, mẹ Cố Sâm tỏ ra rất chán Cố Sâm, ông ngoại Cố Sâm, Cố lão gia tử xem không chịu nổi nữa nên đã đem Cố Sâm đi cho đến khi gã được hai tuổi. Gã tinh lực chậm rãi giảm dần, cả người bắt đầu phát ốm.

Lúc này, Cố Thành Phong nhìn thấy cơ hội và nói với mẹ Cố Sâm rằng bố hắn bị bệnh nên phải giúp đỡ.

Còn bà đi, đi chăm sốc ba cho tốt.

Cố Sâm luôn được bảo mẫu chăm sóc.

Sau lại Cố lão gia tử qua đời, Cố Thành Phong cũng tạo được chỗ đứng vững chắc ở Cố thị, dụ dỗ mẹ Cố Sâm chuyển nhượng cổ phần cho mình, rồi lộ rõ ​​bản chất.

Hắn ta mang những người phụ nữ đó từ bên ngoài về.

Hắn ta nói trước mặt mẹ Cố Sâm, người phụ nữ đã sinh con như bà ta chẳng hấp dẫn hắn ta chút nào. Bà ta nhìn mặt bà ta xem, đúng là một con mụ xấu xí...

Mẹ Cố Sâm sao có thể giận người chồng yêu quý của mình được chứ? Bà ta dồn hết giận dữ vào Cố Sâm khi nhỏ, trách Cố Sâm đã khiến bà ta trở nên như vậy.

Một phần lớn nguyên nhân Cố Thành Phong làm như vậy là do Cố lão gia tử để lại di chúc, hiện nay Cố thị tạm thời được quản lý bởi một đại lý chuyên nghiệp, khi Cố Sâm đến tuổi trưởng thành thì toàn bộ cổ phần, tài sản đứng tên ông đều trao cho Cố Sâm.

Tất cả những gì Cố Thành Phong có được là của mẹ Cố Sâm.

Khi Cố Sâm bị mẹ đánh mắng, ông đã tỏ ra là một người cha tốt và dỗ dành Cố Sâm.

Mà Lộ Vân Nhĩ, chính là ánh sáng xuất hiện trong cuộc đời Cố Sâm.

Mỗi lần Cố Sâm bị đánh mắng, Cố Sam đều thích chạy ra bờ sông, ngồi xổm ở đó mà khóc thầm.

Còn bé Lộ Vân Nhĩ đang nghỉ hè.

May mắn thay, ở tại thành phố núi, nơi Cố Sâm chạy lại chính là dòng sông ông nội Lộ đi câu cá.

Thế là Lộ Vân Nhĩ nhìn thấy một em trai đang khóc, lúc bé Lộ Vân Nhĩ đầy lòng nghĩa khí liền bước tới với bộ dạng uy hiếp.

Anh dùng khăn giấy lau nước mắt cho Cố Sâm, ôn nhu trấn an gã, hỏi ai đã bắt nạt gã.

Những người bạn xung quanh Cố Sâm đều là con ngoài giá thú của cha gã, thật tốt nếu không ai bắt nạt gã, nhưng bỗng nhiên gã gặp được một người vừa hiền lành vừa đẹp trai lại an ủi gã.

Gã khóc rồi kể lại sự việc với Lộ Vân Nhĩ nói.

Lộ Vân Nhĩ đã cho gã lời khuyên, an ủi và chơi đùa cùng gã. Trong một kỳ nghỉ hè, anh đã trở thành ánh sáng trong trái tim bé nhỏ của Cố Sâm, giúp Cố Sâm sống sót qua thời điểm khó khăn này.

Hơn nữa, anh còn chỉ cho Cố Sâm một trò xấu, đó chính là mẹ gã không phải là người có luyến ái não sao? Vậy dễ làm, làm mẹ gã chuyển đối tượng luyến ái não không phải tốt sao, người này tốt nhất Cố Sâm phải tự tay điều khiển người này.

Sau này, khi khai trường, Lộ Vân Nhĩ liền về nhà, trước khi về chỉ để lại một cái tên cho Cố Sâm. Sau này ở nhà xảy ra chuyện, càng rắc rối, phiền lòng càng nhiều, Lộ Vân Nhĩ lại quên mất cậu bé này chơi cùng mình lúc nhỏ.

Còn bé Cố Sâm, khi trở về nhà, nhìn thấy mẹ mình trông như một tiểu thư trước mặt các bà nhân tình đó và mỉm cười dịu dàng với đứa con ngoài giá thú của các bà nhân tình, gã cuối cùng cũng đen mặt.

Anh tìm được người quản gia của ngôi nhà cũ, một người bạn tâm giao thân thiết của Cố gia tử.

Gã thực hiện triệt để chiêu trò phá hoại của Cố Thành Phong.

Nói thật, điều khiến Cố Thành Phong mê hoặc mẹ gã chính là hiền lành, ân cần, đẹp trai nên tìm người đẹp hơn, dịu dàng hơn sau khi đi vào lòng mẹ từng chút một, Cố Sâm đã hoàn toàn trỗi dậy.

Anh cũng hiểu một điều, gã phải làm mọi việc bằng mọi cách cần thiết, miễn là kết quả cuối cùng tốt và có lợi cho gã.

Lúc này Cố Sâm mới bảy tuổi...

Đọc xong, Lộ Hành Chu chớp chớp mắt tự mình lẩm bẩm: "Cho nên... Cố Sâm từ lúc đó đã xem anh tôi là ánh sáng rồi? Anh tôi ra chủ ý cho hắn, còn cho rằng anh tôi ngây thơ tốt bụng bị bắt nạt?"

Sau này, sở dĩ Lâm Cầm Ý có thể đi vào lòng Cố Sâm vì Cố Sâm cũng giống mẹ gã liền dính chuyển loại ôn nhu săn sóc.

Nói chính xác thì Lâm Cầm Ý ở phía sau là một con chó liếm.

Lộ Hành Chu bình tĩnh nhắm mắt lại. Chuyện này thật khó có thể bình luận.

Ngày đầu tiên, Weibo hot search đã bị Lâm Hoa spam, Lâm Hoa bị bắt quả tang khi lén lút giăng bẫy ngay ngày đầu tiên.

Đồng thời, người ta cũng tiết lộ rằng gã chân đạp ba thuyền.

Điều này đã được Lộ Hành Chu tiết lộ, cậu không thể không đăng ký account marketing, sắp xếp mọi manh mối và chuẩn bị ra mắt đúng thời hạn.

Lâm Hoa ruối cùng cũng có được sự nổi tiếng như mong muốn, vợ Lâm Hoa tức giận đến mức Lộ Hành Chu tuyên bố thời gian tương đối sớm, sau khi đăng lên thì bị fans Lâm Hoa mắng, nhưng lúc đó Lộ Hành Chu hoàn toàn không thấy, chờ Lộ Hành Chu tỉnh dậy thì mọi việc đã ổn thỏa.

Vợ Lâm Hoa trực tiếp kiểm tra máy tính Lâm Hoa theo dòng thời gian Lộ Hành Chu tiết lộ, sau đó liên lạc với biên kịch Liễu và một nạn nhân khác.

Bác Văn do Lộ Hành Chu cử đến đã làm mờ tên biên kịch Liễu và nạn nhân còn lại, nhưng là Lâm Hoa bên kia có.

Sau khi liên lạc với anh ta xác định và xác nhận Lâm Hoa là kẻ nói dối lừa người. Vợ Lâm Hoa liền đánh chết Lâm Hoa.

Khi Lâm Hoa chuẩn bị lên núi gài bẫy lần nữa, lúc hắn đang định quay về nhìn thấy điện thoại di động muốn tính sổ với vợ thì Chu Ngô Đồng và đồng bọn đã trực tiếp bắt giữ hắn.

Cục cảnh sát bên kia trực tiếp gửi thông báo, fans của Lâm Hoa lập tức xuyên thủng hàng phòng ngự.

Lộ Hành Chu tân ăn dưa tiểu hào thượng đã bắt đầu được ưa chuộng.

Dù sao ngày nay có quá ít người trực tiếp tấn công.

Cùng lúc đó, độ nổi tiếng của vở kịch đạo diễn Chu cũng dần bắt đầu tăng lên. Suy cho cùng... hai trong số ba bên liên quan đến vở kịch này đều có quan hệ với đoàn làm phim của họ.

Nguyên nhân chính là do biên kịch Liễu quá tức giận nên đã ra mặt làm ầm ĩ, giận dữ mắng Lâm Hoa đã làm tổn thương hắn.

Thế là sau khi ăn sáng xong, Lộ Vân Nhĩ nhận được thông báo quay phim.

Lộ Hành Chu đương nhiên muốn tham gia trò vui, dù sao ngày hôm qua cậu đều để ý tới Hổ Béo.

Tống Khanh miễn cưỡng tiễn cậu đi, Lộ Hành Chu và Lộ Vân Nhĩ đi đoàn phim, Tư Đan và Tư Ưu đến đón.

Đến nơi, Lộ Vân Nhĩ đi hoá trang, Lộ Hành Chu lặng lẽ đi tới trước mặt đạo diễn Chu, đạo diễn Chu nhìn Lộ Hành Chu cười như hoa, vẫy tay chào Lộ Hành Chu nói "Tiểu Chu, cháu đã đến rồi."

Lộ Hành Chu gật đầu nói: "Cùng anh hai lại đây xem, cháu cũng chuẩn bị quay điện ảnh."

Đạo diễn Chu kinh ngạc nhìn Lộ Hành Chu nói: "Tiểu Chu, cháu còn nhỏ, làm phim không dễ, lại tốn rất nhiều tiền..."

Hồi đó ông cũng có nhiều thăng trầm trong cuộc sống, ông cũng muốn tham gia lĩnh vực điện ảnh nhưng phim lại đắt hơn phim truyền hình.

Còn dễ dàng lỗ sạch vốn

Lộ Hành Chu cười hì hì nói: "Không sao đâu, cháu có tiền, thế là đủ rồi. Thứ cháu muốn quay là phim ma. Địa điểm quay là nhà cũ của cháu, không tốn bao nhiêu, thế thôi..."

Đạo diễn Chu liếc nhìn Lộ Hành Chu, nói: "Sao thế?"

Lộ Hành Chu nói: "Hiện tại còn thiếu một đạo diễn, mọi người trong nhà đều giúp cháu tìm người, anh Tư cũng đã xác nhận. Hiện tại chúng tôi chỉ cần một đạo diễn thôi.."

Đạo diễn Chu hứng thú nói; "Cháu mau mang cho chú xem thử."

Lộ Hành Chu từ trong túi lấy cuốn sổ ra và nói: "Cuốn sổ này cháu tự biên tập, chú xem thử cho cháu với, giới thiệu cho cháu một đạo diễn đáng tin cậy."

Đạo diễn Chu mang theo mắt kính nhỏ đọc kịch bản, càng xem đôi mắt càng sáng, sau khi xem xong, ông vỗ đùi nói: "Nếu cảnh này còn chưa quay xong thì cháu đã nhận bộ này rồi.."

Lộ Hành Chu cười với ông nói: "Cháu cũng muốn mời chú, không phải chú có lịch trình sao?"

Đạo diễn Chu gật đầu nói: "À... Chú có một học trò, nếu cháu không phiền, chú sẽ giới thiệu cho cháu. Tuy không có tác phẩm nổi nào nhưng vẫn rất thông minh."

Chỉ là xui xẻo thôi.

Lộ Hành Chu không phản đối, đạo diễn Chu và anh cậu quan hệ không tồi, không thể nào bị lừa được.

Đạo diễn Chu đẩy thông tin liên lạc cho cậu, Lộ Hành Chu nhìn tấm danh thiếp quen thuộc, cậu bấm vào, ồ...

Đây chẳng phải là đạo diễn nhỏ kém may mắn, người không có tiền sau ba năm tham gia chương trình tạp kỹ sao?

Cậu thương xót nhìn avatar rồi nhìn đạo diễn Chu: "Cháu mạo muội hỏi một câu, học sinh của chú vận khí có phải không không tốt lắm?"

Đạo diễn Chu cả kinh nói: "Chú như thế nào biết?"

Lộ Hành Chu nói: "Không phải anh ấy đang quay tạp kỹ sao?"

Đạo diễn Chu thở dài nói: "Thằng nhóc cũng không có biện pháp, nếu cháu biết, chú liền nói thật với cháu luôn."

Học trò của đạo diễn Chu tuổi không lớn lắm, quay phim thật sự rất có linh khí rất có ý tưởng, nhưng người này thật sự cũng rất xui xẻo.

Mỗi lần đóng phim điện ảnh, đều sẽ vì các loại nguyên nhân khác nhau hoặc dây chuyền tài chính của nhà đầu tư bị đứt, diễn viên chính phạm tội hoặc có chuyện gì đó xảy ra với đoàn làm phim.

Dù sao thì nó cũng chưa bao giờ thành công.

Sau vài lần trải qua không thể làm được nữa, y đã tức giận và chạy đi quay một chương trình tạp kỹ.

Chương trình tạp kỹ khá hay, chủ yếu là do những vị khách được mời tuyệt vời, những người cung cấp đủ loại tranh cãi và chủ đề nóng hổi, ​​​​vui nhộn cho y xem.

Này không, đạo diễn Chu nghe nói Lộ Hành Chu không thiếu tiền không thiếu người liền muốn tiến cử đồ đệ.

Lộ Hành Chu thực ra có hứng thú nói: "Thật trùng hợp, hôm qua anh trai cháu nói là có ý định xuất hiện trên chương trình tạp kỹ của anh ấy."

Đạo diễn Chu có chút không nói nên lời: "Khách mời của chương trình tạp kỹ này..."

Lộ Hành Chu xua tay nói, "Cháu định đầu tư vào chương trình tạp kỹ này. Cháu là kim chủ, cháu không tin họ dám xúc phạm kim chủ."

Đạo diễn Chu ánh mắt thay đổi, nhớ tới chiếc trực thăng và chiếc ô tô ngày hôm qua, ông cúi đầu thấp giọng nói: "Tiểu Chu, nhà cháu giàu đến vậy sao?"

Lộ Hành Chu gật đầu nói: "Nhà giàu số một á, chú đi tìm chút một chút liền sẽ biết ạ."

Chu đạo nheo mắt hỏi: "Nói thật đi, Lộ Vân Nhĩ, thật sự là anh hai của cháu sao?"

Lộ Hành Chu dạ một tiếng nói; "Cam đoan không phải giả."

Đạo diễn Chu chậm rãi đứng dậy, nhìn Lộ Vân Nhĩ đang chuẩn bị bước ra ngoài, lịch sự nở nụ cười giả tạo: "Được rồi, được rồi, tuyệt vời."

Lộ Hành Chu run run, cậu luôn cảm thấy giọng điệu của đạo diễn Chu không đúng, Lộ Vân Nhĩ đi tới kỳ quái nhìn đạo diễn Chu nói: "Làm sao vậy? Cái ánh mắt của chú là sao đây?"

Đạo diễn Chu âm dương quái khí nhỏ giọng nói: "Này, đây không phải là thiếu gia nhà giàu nhất sao? Thiếu gia, trà lá rượu của tôi!!!"

Lộ Vân Nhĩ chớp mắt nhìn đạo diễn Chu quay mặt đi không nghe rõ nên tiếp tục quay phim.

Đạo diễn Chu hầm tức giận nhìn về phía ống kính trước mặt, Lộ Hành Chu vẻ mặt hiểu rõ, xem anh cậu phản ứng, không thiếu kéo đạo diễn Chu lông dê a.

Cậu ngồi cạnh Chu đạo, nhìn Chu đạo bắt đầu quay phim, sau khi xem một lúc, Lâm Cầm Ý quay xong cảnh này cũng bước ra ngoài, chính hắn là người thực hiện cảnh tiếp theo.

Lộ Vân Nhĩ cũng đã chuẩn bị sẵn trang bị mặc dây thép bắt đầu, một cái chim sẻ. Một con chim sẻ nhỏ bay tới, Lộ Hành Chu ngẩng đầu lên.

Con chim sẻ nhỏ bay lên tay Lộ Hành Chu kêu lên: "Người đó không làm gì cả, hôm qua hắn đi tìm người khác."

Lộ Hành Chu nhướng mày, ôi, Lâm Cầm Ý đây là động lòng trắc ẩn đấy à?? Sao có thể tìm Cố Sâm ngủ với hắn?...

Cậu nhìn về phía Lâm Cầm Ý, Lâm Cầm Ý cũng chú ý tới ánh mắt của Lộ Hành Chu mỉm cười dịu dàng với cậu.

Lộ Hành Chu thực tự nhiên tránh khỏi tầm mắt của hắn, như không nhìn thấy anh trai mình đang chuẩn bị bay lên.

【Ồ, Lâm Cầm Ý và Cố Sâm đêm qua nhìn rất kịch liệt, hắn tư thế đi đường đều không đúng đắng, tràn đầy hiền huệ, chậc chậc chậc. 】

Lộ Vân Nhĩ động tác cất cánh cứng đờ, hắn nhìn về phía Lộ Hành Chu, Chu Chu còn nhỏ!! Ai dạy hư em ấy!

【Anh ta không ra tay, có vẻ như không muốn Cố Sâm làm anh hùng cứu mỹ nhân...】

Lúc này Cố Sâm bước vào, theo sau là thư ký ngẩng đầu nhìn Lộ Vân Nhĩ đang lơ lửng trên trời, trong mắt hiện lên một tia si mê.

Khi Lâm Cầm Ý nhìn thấy Cố Sâm lập tức bước tới và nói: "Anh đã đến rồi."

Cố Sâm không để ý tới hắn chút nào, chỉ gật đầu, đi đến cạnh Chu đạo, nhìn thấy Lộ Hành Chu, mỉm cười với Lộ Hành Chu.

Lộ Hành Chu lễ phép mỉm cười, Chu Đạo nhìn thấy Cố Sâm vội đứng dậy chào.

Cố Sâm vẫy tay nói: "Tôi tới thăm ban, ngài quay phim trước đi."

Chu đạo cười nói: "Được, mời cậu ngồi."

【Ánh mắt của Cố cẩu thật ghê tởm, mình thật sự muốn chọc vào mắt làm hắn ta mù quá đi!! 】

Lộ Vân Nhĩ trong lòng đồng ý, hắn cũng đã nghĩ tới, nhưng tạm thời không thể làm mắt gã mù được.

Cố gia tuy rằng không bằng bọn họ, nhưng cũng không được hiếu động, bằng không khi hắn biết đến một khắc kia, Cố gia nên phá sản.

Hiện tại, hãy chịu đựng gã một thời gian.

Sau khi cảnh quay này hoàn thành an toàn, Cố Sâm quay sang nhìn Lâm Cầm Ý, ánh mắt có chút âm lãnh.

Lâm Cầm Ý lập tức cúi đầu, Lộ Vân Nhĩ tháo dây rồi bước tới hắn suất diễn. Chỉ còn một cảnh nữa là cảnh của anh sẽ quay.

Cố Sâm nhìn Lộ Vân Nhĩ, đi tới, muốn cho anh biết gã chính là tiểu đáng thương năm đó.

Gã đứng đó mỉm cười, chờ Lộ Vân Nhĩ lại đây, gã vừa định há mồm, thì thấy Lộ Vân Nhĩ chỉ liếc nhẹ một cái rồi đi ngang qua gã.

Gã quay đầu, Lộ Vân Nhĩ đang nói chuyện với Lộ Hành Chu.

Nghĩ nghĩ, gã vẫn là đi qua, đứng trước mặt Lộ Vân Nhĩ nói: "Tiểu Vân ca ca."

【 a a a a a a, giẫm lên ngựa, nôn mửa, chết tiệt, Tiểu Vân ca ca】

Lộ Hành Chu chán ghét đến mức thật không ngờ Cố Sâm lại dám nói.

Lộ Vân Nhĩ cũng sửng sốt một chút nhìn Cố Sâm, Cố Sâm chớp mắt nói: "Nghỉ hè, bên bờ sông."

Lộ Vân Nhĩ bừng tỉnh, anh nhìn Cố Sâm với vẻ mặt kinh ngạc. Anh thật sự không ngờ Cố Sâm lại là tiểu đáng thương.

Anh nói: "Cậu là... Tiểu Bảo?"

Lộ Hành Chu phụt một tiếng, chờ Cố Sâm nhìn sang, cậu liên tục xua tay nói: "Tôi vừa nghĩ ra một chuyện buồn cười."

【Cười chết mình rồi, Lúc đó Cố Sâm ghét chính tên và họ của mình nên mới bảo anh trai gọi gã là Tiểu Bảo, buồn cười thật.】

Cố Sâm đỏ mặt một lúc khi nghe thấy cái tên này, gã không hề ngượng ngùng mà hưng phấn gật đầu nói: "Đúng vậy, là em đây, em đã tìm anh lâu rồi. Anh đã hứa sẽ tới chơi với em mà vẫn không có tới."

Lộ Vân Nhĩ thật sự không ngờ anh nhìn Cố Sâm, thật sự không hiểu sao cái tên tội nghiệp đó lại thành ra thế này.

Nhìn bộ dạng Cố Sâm, anh vẫn nói: "Sau đó ở nhà xảy ra chuyện, tôi không bao giờ quay về nữa".

Lộ Hành Chu lặng lẽ nhìn hai người này, nên nói thế nào, cốt truyện đã sụp đổ, nhân vật cũng vậy.

【Người này... đã thay đổi phương pháp của mình. Tính cách của anh ta đã suy sụp. Có vẻ như anh ta đang có ý định thả con chó con tội nghiệp ra...】

Cố Sâm hai mắt lập tức sáng lên, nói: "Em tưởng anh đã quên em, em chờ anh đã lâu rồi..."

Lộ Vân Nhĩ có thể nói gì đây? Nếu không biết gã sẽ làm gì Tư Đan, cũng không nghe được tiếng lòng của Lộ Hành Chu, anh khả năng thật sự sẽ bị bộ dáng này của Cố Sâm mê hoặc.

Anh chỉ có thể lễ phép cười nói: "Không có, au này tôi có tìm em nhưng không tìm được, lại càng không biết tên em nên đành bỏ cuộc."

Cố Sâm mím môi nói: "Là lỗi của em, em không thích cái tên này, cho nên..."

Ngay sau đó gã còn nói thêm: "Buổi trưa anh có thời gian không? Em mời anh đi ăn cơm."

Lộ Vân Nhĩ nhìn về phía Lộ Hành Chu, Lộ Hành Chu nhận được tín hiệu cầu cứu của anh trai nói: "Buổi trưa anh trai tôi phải đi cùng tôi có việc, tôi sợ không có thời gian."

Cố Sâm nhìn Lộ Hành Chu ôn hòa nói: "Thôi, dành thời gian cho em trai anh trước đi, thêm thông tin liên lạc cũng được."

Lộ Vân Nhĩ liếc nhìn Lâm Cầm Ý phía sau, anh gật đầu, hai người thêm bạn nhau, Lộ Hành Chu ngẩng đầu cười nói: "Nhân tiện, anh Cố, hôm nay anh tới thăm ban ai vậy?"

Lâm Cầm Ý im lặng đi tới, ngượng ngùng cười nói: "Là tôi, Cố tổng đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Đây là lần đầu tiên tôi làm nhân vật chính nên đã mời Cố tổng đến xem thử."

Ở bên cạnh, Chu Đạo có cảm giác như đang xem một vở kịch lớn. Ông đẩy kính lên và kinh ngạc nhìn đây là một mối tình tay ba.

Lộ Vân Nhĩ lười đối phó Cố Sâm, vẫy tay với Lộ Hành Chu nói: "Em không vội sao? Còn không đi?"

Lộ Hành Chu đứng lên nhìn Cố Sâm nói: "Tạm biệt anh Cố ~"

Cố Sâm nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lộ Vân Nhĩ, Lộ Vân Nhĩ triều hắn cười cười nói: "Tôi cũng đi đây, Cố Sâm."

Cố Sâm mím môi nói: "Gọi em là Tiểu Sâm đi, chờ Tiểu Vân ca ca có thời gian, em mời anh ăn cơm."

Lộ Vân Nhĩ ừ một tiếng rồi cùng Lộ Hành Chu bỏ chạy. Anh thật sự không chịu nổi ánh mắt của Cố Sâm...

Chờ Lộ Vân Nhĩ đi rồi, nụ cười trên mặt Cố Sâm nhạt dần, gã liếc nhìn Lâm Cầm Ý nói: "Tôi đi trước, khi nào cậu quay xong thì tìm tôi"

Lâm Cầm Ý gật gật đầu, hắn biết Cố Sâm đang trách mình, liếc nhìn Cố Sâm, không ngờ Cố Sâm lại như vậy trước mặt Lộ Vân Nhĩ.

Hắn trong lòng có chút chua xót, Chu đạo suýt chút nữa tặc lưỡi. Cố Sâm nói gì đó với Chu Đạo rồi xoay người rời đi. Bí thư còn gọi trà sữa điểm tâm gì đó lại đây đưa cho người đoàn phim.

Dù sao cũng tới thăm ban, tất nhiên là phải tặng gì đó làm quà.

Sau khi ra ngoài, Lộ Hành Chu nhìn Lộ Vân Nhĩ cười hì hì kêu lên: "Tiểu Vân ca ca ~"

Lộ Vân Nhĩ run lên, anh mắt cá chết nhìn Lộ Hành Chu nói: "Em gọi lại một lần xem."

Lộ Hành Chu lập tức im lặng nói: "Đúng rồi, chúng ta đi thôi, cùng em đi gặp đạo diễn "

Lộ Vân Nhĩ không biết Chu Đạo cùng Lộ Hành Chu nói chuyện nhìn Lộ Hành Chu nói: "Gặp đạo diễn nào?"

Lộ Hành Chu kể về đồ đệ của Chu Đạo, Lộ Vân Nhĩ nói với vẻ mặt khó nói: "Tôi biết Chu Đạo có đồ đệ, nhưng không ngờ người học trò này chính là Đặng Mai."

Đến nơi hẹn, Đặng Mai đã đến rồi, Lộ Hành Chu lễ phép chào Đặng Mai, Đặng Mai gật đầu nói: "Sư phụ đã nói qua rồi phải không?"

Lộ Hành Chu nghiêm túc vâng một tiếng nói: "Có nói rồi, cái gì tôi cũng biết."

Đặng Mai cười khổ nói: "Vậy em xác định muốn cùng anh quay phim sao?"

Lộ Hành Chu thản nhiên gật đầu nói: "Đương nhiên, phim của tôi là phim ma, lấy độc trị độc, tôi tin anh có thể làm được."

Nói xong, cậu đưa kịch bản cho Đặng Mai, bên cạnh Lộ Vân Nhĩ sắc mặt có chút khó coi nhìn kịch bản này, nhớ tới nội dung lần nữa, cúi đầu nhìn ly nước trước mặt, lập tức quét qua, anh lập tức quét mã gọi mấy ly nước chanh.

Hãy tha thứ cho anh vì tạm thời không thể nhìn thẳng vào làn nước tinh khiết...!

- --------------------

Mọi người cho mình một vote 🌟 để mình tiếp tục ra thêm❤

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play