Lộ Hành Chu thực ra không biết về những vụ giết người hàng loạt, chủ yếu là vì sự khác biệt hàng ngày, theo quy định của khu vực, cậu không nên tiếp xúc với vấn đề này.

Nhưng ai mà biết được Tống Thời vô tình đến đây.

Kẻ giết người hàng loạt này đã giết sáu người, nếu giết thêm một người nữa thì sẽ là bảy người, hơn nữa theo suy đoán của cảnh sát, lộ trình giết người trở về của người này tính theo tuần nếu hắn ra tù. Không ngoài ý muốn nói chủ nhật hắn còn sẽ ở phạm tội.

Đối với sáu người trước đó, sinh nhật của họ lần lượt rơi vào Thứ Hai, Thứ Ba, Thứ Tư hàng tuần.

Mỗi người đều chết vào đúng ngày sinh nhật của họ, ban đầu mọi người đều nghĩ người này chỉ là tội phạm đam mê. Trước đó có hai người bị hại không có bất luận quan hệ gì cả, khu vực cũng bất đồng, cho nên bọn họ không có liên hệ lên.

Nhưng khi kẻ thứ ba xuất hiện, mọi người lại đổ dồn sự chú ý vào tình huống giết người hàng loạt.

Khi nhân vật thứ tư và thứ năm cũng xuất hiện, căn cứ manh mối, mọi người phát hiện ra kẻ này phạm tội giết người vào đúng ngày sinh nhật của nạn nhân, và sinh nhật của mọi người đều theo thứ tự trong tuần.

Hiện tại đã có sáu người, mỗi người tuổi tác, giới tính, thân phận, đều không giống nhau, ngoại trừ suy luận về ngày sinh và tuần, mục tiêu quả thực đã bị khóa, nhưng họ không có bằng chứng nào chứng minh anh ta là kẻ sát nhân.

Người bị hại đều bị cắt cổ và chảy máu cho đến chết. Vẻ mặt họ rất bình tĩnh trước khi chết. Người ta suy ra rằng kẻ sát nhân đã bịt miệng và mũi của nạn nhân để khiến họ bất tỉnh, rồi cắt cổ thi thể nạn nhân bị dao đâm vào cổ khiến nạn nhân tử vong tại chỗ

Sau khi phỏng vấn và điều tra, họ đã xác định được bốn người, và trong số bốn người này, họ kết luận rằng một trong số họ phải chịu trách nhiệm.

Nhưng các nghi phạm có thể giải thích bằng chứng quan trọng của họ và các bằng chứng khác, điều này khiến họ rất thất vọng. Rõ ràng họ chỉ cần tìm ra hung khí giết người, nhưng hiện tại lại không tìm thấy hung khí giết người...

Việc phát hiện dấu vết trên cổ không phải là dấu vết của một con dao lớn, vì vết cắt có xu hướng di chuyển sang một bên khi dùng lực.

Hiện vẫn chưa xác định được hung khí gây án là gì.

Chu Ngô Đồng vừa đi vừa giải thích vụ án hiện tại cho Lộ Hành Chu, Ánh mắt dán chặt vào cái mông đang xoắn trước mặt Cảnh Trường.

vừa nghe vừa cau mày, không khỏi cảm động trước sáu mạng người còn sống, liếc nhìn Chu Ngô Đồng rồi hỏi: "Người bị tình nghi đó tên là gì?

"Liên Trình Ý."

Lộ Hành Chu sửng sốt, Liên Trình Ý...

Đây không phải là tên của nhân vật phản diện trong cuốn sách bí ẩn mà cậu đã đọc sao?

Hắn nuốt nước miếng nhìn Chu Ngô Đồng nghiêm túc hỏi: "Hắn năm nay bao lớn?"

Chu Ngô Đồng trầm mặc một lát nói: "23 tuổi."

Mới 23 tuổi, vẫn đang học đại học. Ai có thể nghĩ rằng anh ta thực sự là một kẻ giết người hàng loạt.

Lộ Hành Chu hoàn toàn trầm mặc, chuyện gì đã xảy ra vậy???

Trong tiểu thuyết tổng tài tại sao đột nhiên lại xuất hiện tiểu thuyết trinh thám, này không phù hợp logic lắm.

Trong đầu Lộ Hành Chu chợt lóe lên một tờ giấy, trên tờ giấy có tên cuốn sách trinh thám thần bí.

Nhìn vào khoảng trống phía sau tờ giấy này, Lộ Hành Chu có dự cảm không lành.

Tuy nhiên, trước hết hãy xác định tội lỗi của Liên Trình Ý đã.

Chương mở đầu "Liên Trình Ý" thành công thoát tội, vụ án giết người trở thành vụ án chưa được giải quyết

Bị tồn động đến mười chín năm sau, nam nữ chính đều là người nhà của nạn nhân sau khi trưởng thành và bắt đầu truy đuổi kẻ sát nhân. Bởi đã quá nhiều năm trôi qua, dù nam nữ chính đã trưởng thành và giải quyết được vô số vụ án chưa được giải quyết, Liên Trình Ý vẫn chưa bị họ bắt được. Trong thời gian truy tố, mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc và trở thành một sự hối tiếc lớn.

Cuối cùng, một người đàn ông có sinh nhật vào ngày chủ nhật đã qua đời, đôi mắt của anh hùng và nữ anh hùng đáng tiếc sáng lên rồi biến mất.

Sau đó là cái thứ hai.

Lộ Hành Chu lặng lẽ mở bảng hệ thống của mình, mặc dù trên bảng không có nhân viên chăm sóc khách hàng hay giải đáp thông minh, nhưng những giá trị công đức sáng chói trên đó cho cậu biết rằng việc giải quyết vấn đề này là một việc có công.

Chu Ngô Đồng kỳ quái nhìn Lộ Hành Chu nói: "Cậu làm sao vậy?"

Lộ Hành Chu phục hồi tinh thần lại lắc lắc đầu nói: "Không có việc gì, tôi hỏi Cảnh Trường một chút."

Cậu nhìn Cảnh Trường nhỏ giọng hỏi: "Cảnh Trường, nhóc làm sao biết hung khí giết người ở đâu?"

Cảnh Trường quay đầu lại và meo meo: "Chúng ta cảnh sát trưởng Mèo Đen giúp cũng không phải là những kẻ ăn bám."

Lộ Hành Chu trầm mặc, cậu nhớ tới nhà bọn họ những quạ đen giúp, bang đảng mèo giúp, Bang hội công lý của gia đình họ.

Được rồi, các bạn động vật nhỏ biết cách thành lập bè phái và con người chúng ta thực sự không thể ngăn cản mấy nhóc thành lập bè phái.

Đi theo Cảnh Trường khoảng nửa giờ, họ đến một tòa nhà dân cư. Chu Ngô Đồng ngẩng đầu nhìn lên khu dân cư trước mặt nhíu mày nói: "Đây là nhà của Liên Trình Ý, nhà của hắn đều được chúng tôi lục soát kĩ càng, nhưng cũng không phát hiện được gì."

Cảnh Trường khinh bỉ nhìn Chu Ngô Đồng meo meo kêu lên: "Ngươi đúng là một con người vô dụng, công cụ liền ở chỗ này meo ~"

Chu Ngô Đồng nhìn đôi mắt nhỏ đen của Cảnh Trường hắc một tiếng nói: "Tiểu Hành, cậu phiên dịch tôi một chút, nó coi thường tôi phải không"

Lộ Hành Chu mắt xem mũi, mũi nhìn mắt, cậu cái gì cũng không biết, đừng hỏi cậu.

Cảnh Trường meo meo rồi nhảy lên cái cây bên cạnh. Một lúc sau, rất nhiều mèo hoang tụ tập xung quanh họ. Lộ Hành Chu nhìn này đàn bé nhỏ này mà chớp chớp mắt, Chu Ngô Đồng vẻ mặt khiếp sợ, hắn nhìn trên cây cao Cảnh Trường nói: "Mấy nhóc còn thành lập bang hội sao? Đây là không đúng!!"

Cảnh Trường căn bản không nghĩ để ý đến hắn, vung móng vuốt yêu cầu họ cung cấp manh mối cho Lộ Hành Chu.

Lộ Hành Chu ngồi xổm xuống nhìn nhóm mèo nói: "Ngoan ngoãn xếp hàng, từng manh mối một liền sẽ có đồ ăn cho mấy nhóc."

Cậu từ ba lô lấy ra miếng thịt. Mùi thơm của miếng thịt dần dần thu hút nhóm mèo, tụi nó làm theo lời Lộ Hành Chu và ngoan ngoãn xếp hàng

Chu Ngô Đồng sắc mặt phức tạp nhìn Lộ Hành Chu đang ngồi xổm, hắn không thể không thừa nhận, người này thật sự biết tiếng của loài động vật.

Nhóm mèo bắt đầu cung cấp manh mối, Lộ Hành Chu phụ trách phiên dịch, bên cạnh Chu Ngô Đồng sắc mặt cũng bắt đầu càng ngày càng nghiêm túc lấy ra di động ghi âm.

Chờ nhóm mèo cung cấp xong manh mối, Chu Ngô Đồng đăng nhập vào mạng nội bộ nhìn Liên Trình Ý khẩu cung, hắn sắc mặt hưng phấn mà nói: "Không khớp, hắn khẩu cung cùng nhóm mèo manh mối không khớp!"

Nghĩa là Liên Trình Ý nói dối!!

Bây giờ chỉ cần có được hung khí giết người là có thể khởi kiện Liên Trình Ý và cho hắn đậu phộng!

Lộ Hành Chu gần đây cũng đang nghiên cứu luật ở đây, bên này pháp luật cùng bọn họ giống nhau, không giống nhau cũng có.

Cậu đại khái là có điểm số ở trong lòng, đến nỗi là cái gì số, Lộ Hành Chu tỏ vẻ không quan trọng.

Mà nhóm mèo cung cấp manh mối đều là bọn họ tận mắt nhìn thấy, rốt cuộc, Liên Trình Ý sẽ đề phòng con người và giám sát, nhưng hắn sẽ không đề phòng mèo hoang.

Rốt cuộc, nhóm mèo cũng sẽ không nói chuyện. Do có suy nghĩ như vậy nhưng hắn không ngờ rằng một người có thể hiểu được mèo nói chuyện lại để tâm đến việc của mình!

- --------------------

Mọi người cho mình một vote 🌟 để mình tiếp tục ra thêm❤

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play