Gió thổi qua Nam Bắc

Những cuộc hẹn tình cờ


1 tháng


 

---

Sau buổi hẹn đầu tiên đầy ấm áp tại quán cà phê sách, Phó Hàn Triết và Đoàn Huyên bắt đầu liên lạc thường xuyên hơn. Những tin nhắn qua lại, những cuộc gọi dài bất tận trở thành một phần không thể thiếu trong ngày của họ. Từ những câu hỏi đơn giản như “Hôm nay em thế nào?” đến những cuộc trò chuyện sâu sắc về ước mơ và mục tiêu, họ dần trở nên gần gũi và hiểu rõ nhau hơn.

Một buổi sáng Chủ Nhật, Hàn Triết quyết định dành thời gian nghỉ ngơi sau một tuần bận rộn tại công ty. Anh đang định đến sân bóng rổ gần nhà để tập luyện, nhưng chợt nhớ đến lời Huyên từng nói rằng cô thích đi dạo và chụp ảnh phong cảnh. Nghĩ đến điều này, anh bất chợt có ý tưởng mời Huyên đi dạo chơi cùng mình.

Hàn Triết nhắn tin cho Huyên:  
“Chào buổi sáng, Huyên! Hôm nay em có kế hoạch gì chưa? Anh đang định đi dạo quanh Công viên Thế Giới, em có muốn đi cùng không?”

Huyên đọc tin nhắn, mỉm cười và nhanh chóng trả lời:  
“Chào buổi sáng anh! Nghe hay đấy. Em cũng đang tìm nơi nào đó để chụp ảnh. Em gặp anh ở cổng chính sau 30 phút nhé?”

Hàn Triết cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút khi đọc tin nhắn trả lời của Huyên. Anh vội vàng thay đồ, mặc một chiếc áo hoodie đơn giản, quần jeans và giày thể thao rồi nhanh chóng đi đến điểm hẹn.

Công viên Thế Giới vào buổi sáng Chủ Nhật nhộn nhịp với tiếng cười đùa của trẻ em, tiếng nói chuyện vui vẻ của các gia đình và không khí trong lành của mùa đông. Huyên xuất hiện trong chiếc áo khoác dài màu be, tóc buộc nhẹ và đeo chiếc máy ảnh trên cổ. Cô mỉm cười chào Hàn Triết, ánh mắt cô sáng lên khi thấy anh.

“Chào anh, Hàn Triết!” Huyên nói, giọng cô đầy phấn khích. “Công viên hôm nay đông vui quá.”

“Chào em, Huyên!” Hàn Triết đáp lại, nụ cười không rời môi. “Anh nghĩ đi dạo ở đây sẽ giúp em có nhiều ý tưởng chụp ảnh hơn.”

Họ cùng nhau đi dạo quanh công viên, từ khu vườn Nhật Bản yên tĩnh đến khu rừng nhiệt đới với cây cối xanh mướt. Huyên không ngừng bấm máy ảnh để ghi lại những khoảnh khắc đẹp, từ những chú chim nhỏ xinh xắn đến những cặp đôi già tay trong tay dạo bước.

Trong khi Huyên tập trung chụp ảnh, Hàn Triết lặng lẽ quan sát cô. Anh thích cách Huyên chăm chú vào từng khung hình, ánh mắt cô lấp lánh niềm đam mê và sự tập trung. Đôi lúc, Huyên quay sang nhờ Hàn Triết giúp chụp ảnh hoặc giữ đồ cho cô, và anh luôn sẵn sàng giúp đỡ cô một cách vui vẻ.

Hàn Triết chỉ vào một chiếc ghế đá gần đó, nơi có một cây anh đào đang trổ hoa sớm. “Huyên, chỗ kia đẹp đấy, em có muốn chụp không?”

Huyên nhìn theo hướng anh chỉ và gật đầu. “Đúng là đẹp thật, cảm ơn anh!” Cô nhanh chóng chọn góc và bấm máy, chụp lại những bông hoa anh đào nhẹ nhàng đung đưa trong gió.

Sau khi đi một vòng quanh công viên, họ dừng lại nghỉ chân tại một quán cà phê nhỏ trong khuôn viên. Quán có không gian mở, nhìn ra hồ nước yên tĩnh và những hàng cây xanh mướt. Hàn Triết gọi một tách trà xanh, trong khi Huyên chọn một ly trà hoa cúc.

“Cảm ơn anh vì đã rủ em đi dạo hôm nay,” Huyên nói khi họ ngồi xuống bàn. “Em đã chụp được rất nhiều bức ảnh đẹp.”

“Anh rất vui vì em thích,” Hàn Triết mỉm cười. “Thật ra anh cũng rất thích đi dạo như thế này. Nó giúp anh thư giãn và có thời gian suy nghĩ nhiều hơn.”

Huyên gật đầu, ánh mắt cô lơ đãng nhìn ra hồ nước. “Em cũng vậy. Mỗi khi chụp ảnh hay vẽ tranh, em cảm thấy như mình có thể thoát khỏi mọi lo toan trong cuộc sống.”

Cuộc trò chuyện của họ tiếp tục xoay quanh những chủ đề nhẹ nhàng và thú vị, từ những kế hoạch du lịch tương lai của Huyên đến những dự án mà Hàn Triết đang theo đuổi tại công ty. Huyên kể về những nơi mà cô muốn đến để lấy cảm hứng, như Kyoto vào mùa lá đỏ, hay Santorini với những ngôi nhà trắng tinh bên bờ biển xanh thẳm.

“Nghe tuyệt quá,” Hàn Triết nói, ánh mắt anh đầy sự thích thú. “Anh cũng rất thích du lịch, nhưng thường thì chỉ đi công tác. Anh chưa có nhiều thời gian để đi những nơi mà mình thật sự muốn đến.”

“Vậy thì chúng ta nên đi cùng nhau một lần,” Huyên cười, nửa đùa nửa thật. “Biết đâu anh lại tìm được cảm hứng mới từ những chuyến đi đó.”

Lời nói của Huyên khiến Hàn Triết suy nghĩ một chút. Ý tưởng đi du lịch cùng Huyên nghe có vẻ thật thú vị và đầy hứa hẹn. “Anh sẽ ghi nhớ điều đó,” anh đáp, đôi mắt sáng lên khi nhìn vào Huyên.

Buổi dạo chơi kết thúc, Hàn Triết và Huyên tạm biệt nhau tại cổng công viên. Trên đường về, Hàn Triết không thể ngừng suy nghĩ về những khoảnh khắc ấm áp mà anh đã chia sẻ cùng Huyên. Còn Huyên, cô cũng không ngừng mỉm cười khi nhớ lại những giây phút bên cạnh Hàn Triết, cảm nhận được sự đồng điệu trong tâm hồn và niềm vui khi có người chia sẻ đam mê.

Mặc dù cuộc gặp gỡ của họ vẫn còn ở giai đoạn ban đầu, nhưng cả Hàn Triết và Huyên đều cảm thấy rằng mối quan hệ này đang dần trở nên quan trọng và đặc biệt. Những buổi gặp gỡ tình cờ dần trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ, mang lại niềm vui và sự ấm áp giữa mùa đông lạnh giá của Bắc Kinh.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play