Gió thổi qua Nam Bắc

Cuộc gặp gỡ định mệnh


1 tháng


Mùa đông ở Bắc Kinh không giống như những mùa đông ở các thành phố khác; nó mang một vẻ đẹp đặc biệt với không khí se lạnh và những cơn gió lùa qua các con phố, làm những cánh hoa tuyết nhảy múa trong không trung. Vào một buổi chiều đông lạnh lẽo, Đoàn Huyên, một sinh viên năm ba ngành hội họa  của Đại học Mỹ thuật Bắc Kinh, quyết định rời khỏi ký túc xá để tìm cảm hứng cho dự án học tập của mình.

Cô khoác trên mình một chiếc áo khoác dài màu xám, đội mũ len và quàng khăn đỏ ấm áp, cẩn thận bước ra khỏi ký túc xá và đi bộ đến khu phố cổ của Bắc Kinh. Mặc dù trời khá lạnh, nhưng không khí trong lành và sự yên tĩnh của phố cổ khiến cô cảm thấy thư thái. Đó là một ngày hoàn hảo để dạo chơi và tìm kiếm cảm hứng từ những con phố cổ kính và các kiến trúc truyền thống.

Huyên chọn một quán cà phê nhỏ nằm trên con phố nhỏ hẹp, nơi có những cửa sổ kính trong suốt nhìn ra đường phố và một không gian ấm cúng bên trong. Cô bước vào quán, nơi có mùi cà phê mới pha và âm thanh nhẹ nhàng của nhạc jazz. Cô chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, nơi ánh sáng ấm áp từ đèn chiếu xuống làm nổi bật những trang giấy trắng tinh của cuốn sổ vẽ của cô.

Trong khi Huyên sắp xếp các dụng cụ vẽ của mình, Hàn Triết, một sinh viên năm cuối ngành Quản trị Kinh doanh, con trai của một gia đình giàu có ở Bắc Kinh, đang đi dạo quanh khu phố cổ sau một buổi họp công ty. Hàn Triết  mặc một chiếc áo khoác dày màu xanh đậm, kết hợp với một chiếc khăn len màu xám và đeo một chiếc mũ lưỡi trai. Anh cảm thấy cần một chút thời gian để thư giãn và tìm kiếm một nơi để uống cà phê và đọc sách.

Khi Hàn Triết đi qua quán cà phê nhỏ, anh không thể không bị cuốn hút bởi không khí ấm áp bên trong. Anh quyết định vào quán, tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra con phố bên ngoài. Hàn Triết chọn một chiếc bàn nhỏ gần Huyên, nhưng không nhận ra cô ngay lập tức vì cô đang ngồi quay lưng lại phía anh, chăm chú vào công việc vẽ tranh.

Nhân viên phục vụ đến bàn của Hàn Triết,hỏi anh muốn gọi món gì. Sau khi gọi một ly cappuccino nóng và một lát bánh ngọt, Hàn Triết quay sang nhìn xung quanh và phát hiện ra Huyên đang miệt mài vẽ. Bức tranh của cô, dù chưa hoàn thành, đã thể hiện một sự tinh tế và sáng tạo rõ ràng. Hàn Triết cảm thấy bị cuốn hút bởi những nét vẽ của cô, và điều này khiến anh không thể không nhìn chằm chằm vào bức tranh.

Cuối cùng, dưới sự tò mò không thể chịu nổi, và anh quyết định lên tiếng. Anh bước đến bàn của Huyên và nhẹ nhàng hỏi: “Xin lỗi, cô đang vẽ cái gì vậy? Bức tranh của cô trông thật tuyệt vời.”

Huyên ngẩng đầu lên, ánh mắt cô gặp ánh mắt của Hàn Triết.Cô hơi ngạc nhiên khi một người lạ hỏi về công việc của mình, nhưng cũng cảm thấy hào hứng. “Cảm ơn anh. Đây là một dự án của tôi cho môn học thiết kế. Tôi đang cố gắng thể hiện sự kết hợp giữa hiện đại và truyền thống trong bức tranh này.”

Hàn Triết mỉm cười, ngồi xuống một cách tự nhiên, và tiếp tục trò chuyện. “Tôi rất ấn tượng với sự sáng tạo của cô. Tôi thường không thấy những bức tranh như vậy trong các phòng trưng bày.”

“Cảm ơn anh,” Huyên đáp, có vẻ vui vẻ. “Tôi luôn cố gắng tìm kiếm những cách mới để thể hiện ý tưởng của mình. Anh có sở thích gì về nghệ thuật không?”

Hàn Triết  thở dài và bắt đầu kể về sở thích của mình. “Tôi không phải là một nghệ sĩ, nhưng tôi rất yêu thích việc thưởng thức nghệ thuật và đi đến các triển lãm. Tôi thường tìm cảm hứng từ những tác phẩm mà tôi thấy.”

Huyên nghe anh nói và cảm thấy thú vị. “Thực ra, tôi cũng đang tìm kiếm cảm hứng từ nhiều nguồn khác nhau để làm phong phú hơn những thiết kế của mình. Việc chia sẻ ý tưởng với người khác thường giúp tôi nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau.”

Cuộc trò chuyện của họ tiếp tục một cách tự nhiên và thoải mái. Hàn Triết  và Huyên trao đổi về những sở thích cá nhân, các bộ phim yêu thích, và những chuyến đi mà họ đã trải qua. Huyên kể cho Hàn Triết về việc cô từng đi du lịch khắp nơi để tìm kiếm cảm hứng cho các thiết kế của mình, trong khi Hàn Triết chia sẻ về những hoạt động ngoài giờ học của anh và những đam mê riêng.

Khi ly cappuccino của Hàn Triết và cà phê của Huyên được mang đến, không khí trong quán cà phê trở nên ấm áp hơn với sự hiện diện của họ. Huyên mời Hàn Triết thưởng thức cà phê cùng cô và chia sẻ thêm về dự án thiết kế của mình. Hàn Triết  đồng ý và ngồi xuống bàn của Huyên, cùng cô trò chuyện và thưởng thức cà phê.

Thời gian trôi qua nhanh chóng khi họ trò chuyện và chia sẻ. Khi đồng hồ điểm 6 giờ, ánh sáng bên ngoài bắt đầu nhạt dần và không khí trong quán trở nên yên tĩnh hơn. Hàn Triết và Huyên cảm thấy như họ vừa khám phá ra một điều gì đó mới mẻ và đáng quý trong cuộc gặp gỡ này.

Cuối cùng, Hàn Triết nhìn vào đồng hồ và nhận ra rằng đã đến lúc phải ra về. “Huyên, tôi rất vui vì đã được trò chuyện với cô hôm nay. Tôi cảm thấy như chúng ta có nhiều điểm chung và rất thích những câu chuyện của cô.”

Huyên cười và đáp lại, “Tôi cũng vậy, Hàn Triết. Cảm ơn anh đã làm buổi chiều của tôi trở nên thú vị hơn. Hy vọng chúng ta có thể gặp lại nhau.”

Trước khi chia tay, Hàn Triết và Huyên trao đổi số điện thoại và hứa sẽ giữ liên lạc. Cả hai đều cảm thấy hào hứng với khả năng gặp lại nhau và tiếp tục khám phá những câu chuyện và ý tưởng mới. Họ rời khỏi quán cà phê, mỗi người đều cảm thấy rằng cuộc gặp gỡ này có thể mở ra một chương mới trong cuộc đời của họ.

Bắc Kinh vào mùa đông có thể lạnh lẽo, nhưng cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Hàn Triết và Đoàn Huyên đã mang đến một luồng gió mới, ấm áp và đầy hứa hẹn cho cả hai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play