“Tư thù giữa ta và nhà họ Cố, không phải sống chết, không thể hóa giải.”
Cố Thậm Vi vừa dứt lời, ánh mắt như thiêu đốt chăm chú nhìn Lâu thúc.
So với ba năm trước, ông như già đi rất nhiều, tóc bạc trên đầu đã thêm không ít, khuôn mặt cũng chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện những đốm đồi mồi đặc trưng của người già.
“Lâu thúc, năm xưa thúc nể mặt nhà họ Cố, phụ thân ta và ta đều khắc ghi trong lòng. Có phải vì chuyện của phụ thân ta, nên Cố gia mới để thúc làm gác cổng hay không?”
Năm xưa Cố Lâu là đại quản gia của Cố gia, được lão gia tử hết mực tin tưởng, nhưng nay xem ra, địa vị của ông trong phủ đã rơi xuống đáy.
Cố Lâu khẽ lắc đầu, nhìn Cố Thậm Vi, nở nụ cười ôn hòa như trong ký ức của nàng.
“Chuyện đó không cần nhắc tới, ta không sao cả. Cố gia một đường tiến về phương Bắc, ta thân là dân phương Nam, lời lẽ quan ngữ còn nói chẳng trôi, cũng đã không còn thích hợp. Ngày đó cô nương khuyên ta quay về Nhạc Châu, ta đã xin từ chức. Đợi đến khi đưa Thanh cô nương xuất giá, ta sẽ rời đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT