Hắn vốn nghĩ rằng, một khi Viên Hoặc đã chết, chết rồi thì không ai đối chứng, hắn có thể bịa ra một lý do tùy tiện để qua mặt người khác.
Thế nhưng lời của Cố Thậm Vi lại nhắc nhở hắn.
Vị Tề Vương kia, tính tình vốn do dự. Chuyện đã quyết định vào tháng ba năm ngoái, đến tháng ba năm sau mới có thể thực hiện thì đã là may mắn lắm rồi.
Rốt cuộc là cái gì có thể khiến hắn ta vừa nghe xong lời của Viên Hoặc đã lập tức treo cổ viết giấy thú tội? Đương nhiên là vì hắn ta thấy thỏ rồi mới thả ưng.
Liệu có phải Viên Hoặc đã đưa bất tử dược cho hắn ta rồi, hoặc đã cho Quận chúa Vân Châu dùng rồi? Nếu quả thật như vậy… thì lý do hắn định viện dẫn lúc trước không còn dùng được nữa. Hắn không thể nói là chưa từng đưa thuốc cho Viên Hoặc, không biết Viên Hoặc nghe chuyện bất tử dược từ đâu…
Nếu không… thì sẽ giống như Giang Nhị Lang, lập tức bị vả vào mặt!
Đào Nhiên há hốc miệng, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy ghen tỵ với đám văn thần, hắn ước gì lúc này đầu mình có thể hóa thành cối xay gió, quay tít mù để nghĩ ra đối sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play