Cố Thậm Vi thu hồi ánh mắt khỏi người Ngụy Trường Mệnh, đưa mắt nhìn về phía trước, vừa nhìn đã khựng lại.
Chỉ thấy trước mặt là một vũng hàn đàm, nước xanh biếc, trông chẳng khác nào một viên ngọc bích khảm trên mặt đất. Trên mặt đầm, dán sát theo mặt nước là một chiếc cầu mềm uốn lượn khúc khuỷu.
“Nước không chảy, cũng chẳng thấy rõ sâu cạn. Nói không chừng, chỉ cần chúng ta bước lên cầu, liền sẽ có Bạch Cốt Tinh từ trong nước thò tay ra kéo lấy tay chúng ta.”
Nghe lời Cố Thậm Vi, trong mắt Ngụy Trường Mệnh thoáng hiện vẻ hứng thú: “Cố thân sự, cô nói xem Tiêu Định có phải đầu óc có vấn đề không? Nhỡ đâu ông ta trở mình trên giường mà lộn ngược lại, chẳng phải sẽ thành đội mũ xanh trên đầu rồi sao?”
“Yên ổn làm người không muốn, cứ đi rủa chính mình! À, nói không chừng ông ta nửa đêm còn ngồi bên đầm nước này mà khóc, cô nhìn bốn đứa con trai ông ta xem? Quả là lợi hại, trông như đám cơm tạp lương mà Lý Tam Tư thích ăn vậy, có để chung một bát cũng không giống người một nhà…”
Cố Thậm Vi nghe hắn huyên thuyên thì cuối cùng cũng hiểu vì sao Trương Xuân Đình lại muốn bẻ cổ mấy con chim sẻ hót líu lo nơi hành lang.
“Ngươi trước đây đi làm nhiệm vụ, cũng nói nhiều thế này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT