Cố Thậm Vi vừa nói, vừa nghĩ tới mấy văn thần với trái tim mong manh dễ vỡ kia, bèn phát thiện tâm, an ủi một câu:
“Ngươi cũng nói rồi, chắc chắn không phải Hàn Kính Nghiên! Nói không chừng là lão hoàng đế ấy! Mã Hồng Anh nổi giận, tự xưng nữ Võ Đế, một đường chém vào Biện Kinh, phạt luôn cữu phụ ngươi… Chuyện này có nói ra cũng không tiện gì cho lắm, đúng không?”
Thấy mặt Hàn Thời Yến đen như đáy nồi.
Cố Thậm Vi hắng giọng một cái, bắt đầu thấy có chút không kiên nhẫn.
Nàng khinh khỉnh liếc hắn một cái: “Đám văn thần các ngươi, đúng là phiền phức! Hay là thế này đi, trong đám thân thích của ngươi, ngươi thấy ai ngứa mắt thì chọn đi — nào là Hiền Vương, Tề Vương, Triệu Vương… tùy ngươi chọn một! Dù gì ngươi cũng là hoàng thân quốc thích mà.”
“Muốn chém họ hàng nhà ngươi, đương nhiên không thể báo trước cho ngươi biết. Báo thì ngươi đi tố giác cũng không xong, mà không tố cũng không xong. Vậy thì chi bằng cứ chém rồi mới nói.”
“Hàn ngự sử, nghĩ theo cách đó, tảng đá lớn trong ngực ngươi có phải bỗng hóa thành bánh ngọt mềm xốp rồi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT