Trường Quan trong lòng thấp thỏm bất an – trước kia đắc tội công tử bao nhiêu lần, chẳng lẽ năm sau cỏ mọc trên mồ hắn còn cao hơn đầu người?
Một chiếc xe ngựa chở ba người, mỗi người mang một tâm sự riêng.
Trường Quan thì lo sợ âm thầm, Hàn Thời Yến âm thầm vui mừng, còn Cố Thậm Vi thì đang âm thầm suy ngẫm.
Mặc dù Hàn Thời Yến phân tích về thân phận của Tiêu Vũ hết sức rành rẽ, nhưng xét ra hắn vốn chưa từng vào Thừa Mật Viện, cũng chẳng giống Triệu Cẩn – con thứ ba của Tề vương – từng làm việc trong Quốc Tín Sở, hẳn là cũng chưa từng gặp Tiêu Vũ.
Vậy thì, Tiêu Vũ trước mắt đây thực sự là kẻ trưởng thành sớm, hay chỉ là kẻ giả danh mượn thân phận, điều đó còn cần bàn lại.
Trước khi trời tối, đoàn xe rốt cuộc cũng xuống khỏi Tùng Mao Lĩnh, dưới chân núi là một ngôi làng tên Thạch Kê thôn.
Hàn Thời Yến nhảy khỏi xe ngựa, nhìn về phía sứ đoàn Bắc triều đã hạ trại xong xuôi, khóe môi nhếch lên, liếc nhìn Cố Thậm Vi: “Xem ra chuyện Tùng Mao Lĩnh lần này hiệu quả không tệ, khách quý của chúng ta không còn kêu ca phàn nàn nữa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play