Mãi đến khi Cố Thậm Vi đi đến bên cạnh Hàn Thời Yến, ánh nhìn bỏng rát của Tiêu Vũ mới chịu rời đi.
Cố Thậm Vi thu lại vẻ lạnh nhạt, quay đầu nhìn về góc nơi Lưu Phù và Phó đại nhân đang đứng. Lưu Phù nói năng như chuông đồng, tay chân múa may không ngớt, hưng phấn như khỉ, còn Phó đại nhân bên cạnh thì lại đờ đẫn ngây ngốc, nửa ngày cũng không thốt nổi một câu hoàn chỉnh.
“Chắc hôm nay ra cửa không xem hoàng lịch, vận đen đeo bám mới gặp lắm thứ yêu ma quỷ quái như vậy.”
Nàng vừa nói, vừa nghiêng đầu liếc Hàn Thời Yến, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác bất an.
Tuy chưa từng diện kiến hoàng thượng, nhưng nàng dám khẳng định vị này nhất định là kẻ mù mắt còn tưởng mình tinh anh!
Triều đình Đại Ung bao nhiêu văn thần võ tướng, tùy tiện nhặt một người từ Ngự sử đài cũng đều mồm miệng lanh lợi, thế mà lại chọn trúng lão Phó này?
Ông ta có bản lĩnh bao nhiêu, học vấn thâm sâu thế nào nàng không rõ, nhưng điều nàng biết chắc chính là: ông lão này chỉ giỏi miệng lưỡi mà lòng dạ thì yếu mềm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT