Vừa bước qua cửa, mùi máu tanh nồng nặc liền xộc thẳng vào mũi, những mảnh đá vỡ lấm tấm máu vương vãi đầy đất.
Sở dĩ nàng bảo Cố Thập Ngũ nương bày ra màn kịch này, trước là để thỏa mãn nguyện vọng của nàng ta, đưa Lư thị rời khỏi con thuyền đang đắm mang tên Cố gia. Gia quy của Cố gia vốn nghiêm ngặt, tuy do chuyện giữa trưởng phòng và nhị phòng, những quy củ ấy nay chẳng còn mấy ai tuân thủ.
Nhưng nàng hiểu rõ Cố Ngôn Chi, càng vào lúc then chốt thế này, ông ta càng sẽ không để Cố gia rơi vào cảnh phân ly, suy bại.
Hòa ly là điều không thể, bởi Cố Hoàn Anh theo con đường văn sĩ nho nhã, danh tiếng đối với hắn mà nói trọng yếu phi thường. Nhưng “tang thê” thì lại có thể.
Lư thị sau khi Cố Quân Diệu qua đời liền như kẻ mất hồn, bà căn bản không thể đối mặt với cái chết của con mình—đứa con mà chính tay bà nuôi dưỡng, ngày thường chẳng để ai chạm tay vào, cả viên kẹo kia cũng là do bà đích thân trao.
Cố Hoàn Anh đem hết tội lỗi đổ lên đầu Cố Thập Ngũ nương, rồi tự tha thứ cho bản thân.
Nhưng Lư thị không làm được, bà luôn tự trách mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT