Cố Thậm Vi không tin thần phật, nàng chỉ tin vào chính mình.
Trước kia chuyện Lý Trinh Hiền giấu vàng trên đỉnh đầu, nàng chỉ cảm thấy hắn là một kẻ ngu xuẩn đến cực điểm, chưa từng nghĩ rằng chẳng phải hắn óc bị nước sông Hoàng Hà tràn vào, mà là gió từ chùa Ngũ Phúc đã thổi vào đầu óc của từng vị quyền quý trong thành Biện Kinh.
Nhìn thấy sắc mặt không thể tin nổi của Cố Thậm Vi, Trí Lâm đại sư khoát tay, nhấc bình trà nguội lạnh trên bàn, rót cho mình một chén trà lúa mạch đã nguội từ lâu.
Yết hầu của ông quả thật như bốc khói rồi.
Nếu chẳng phải Hàn ngự sử tuổi còn trẻ mà lại cứng nhắc như tảng đá trong hố xí, nhìn ông bằng ánh mắt chẳng mấy thân thiện, có khi ông còn rót cho Cố Thậm Vi một chén trà nguội nữa ấy chứ.
“Lên triều là tranh đấu đảng phái, lễ Phật là để giao hữu. Thí chủ tuổi còn trẻ, chưa hiểu được sự tinh vi trong đó. Có người tin hay không tin, kỳ thực là tùy vào người họ cầu có tin hay không.”
Trí Lâm đại sư vừa nói, vừa chắp tay trước ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play