Vương Nhất Hòa nheo mắt, mỉm cười đặt chén trà trong tay xuống.
Thư phòng của ông ta vô cùng ngăn nắp, liếc mắt một cái liền thấy sách vở, công văn, cổ ngoạn, thư họa đều được sắp xếp chỉnh tề, không có lấy một điểm sai sót. Chỉ có bên cạnh bình trà là một hũ đường mới được đặt vào, có phần lạc lõng.
Vương Nhất Hòa cũng để ý tới ánh mắt của Cố Thậm Vi, bèn khoát tay cười nói:
“Sách đặt ở đó từ lâu chẳng đọc, nên mới chỉnh tề như vậy.”
Lời thẳng đến vậy cũng không cần nói trắng ra thế chứ! Cố Thậm Vi âm thầm lẩm bẩm trong lòng, ngoài mặt vẫn giữ vẻ trấn định như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
“Ngươi muốn ta làm gì? Nói nghe thử xem. Bản phủ nói trước, nếu là muốn cầu tình cho ai, hoặc công thù tư báo thì tuyệt đối không được. Quốc có quốc pháp, gia có gia quy.”
“Thân chính thì tâm an, ngôn hành nhất quán, đó mới là đạo làm quân tử. Ngươi thông minh, có thiên phú, gan dạ lại mưu lược, bản phủ nhìn thấy cả. Cho ngươi một lời khuyên: chớ nên để bản thân trói buộc trong hận thù, tự mình thu hẹp con đường phía trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT