Đại Ung triều có hai loại hôn thư: bản thảo (thảo thiếp) và bản chính (chính thiếp).
Cái gọi là thảo thiếp, tức là nam nữ đôi bên ghi rõ sinh thần bát tự, tổ tiên ba đời của nhau. Nhà ta làm quan? Nhà ngươi cũng thế ư? Hai đứa trẻ ấy thật là trời sinh một cặp! Đôi bên tâm đầu ý hợp, lại chọn ngày lành tháng tốt mà hạ thiếp…
Cố Thậm Vi thầm nghĩ, nếu phụ thân nàng và Tào đại nương tử khi đó đều chưa hứa hôn, thì thảo thiếp cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhiều lắm cũng chỉ là dấu hiệu hai nhà có ý định bàn chuyện hôn nhân mà thôi…
Nhưng khi ấy mẫu thân nàng vẫn còn sống, Tào đại nương tử lại nhận được thảo thiếp, vậy thì chuyện này quả thật đáng để suy ngẫm.
Cố Thậm Vi nghĩ tới đây, ánh mắt khẽ động, bèn hỏi Tào đại nương tử: “Ngươi có biết bức thảo thiếp kia là ai viết không? Khi Cố Ngọc Thành đưa nó cho ngươi, có ai khác có thể làm chứng chăng?”
Tào đại nương tử sững người, “Chuyện ấy ta không hỏi, thảo thiếp không phải là do người nhà họ Cố viết ra sao? Còn về người làm chứng… vì Cố Ngọc Thành là người ngoài, đệ đệ ta không yên tâm, lúc ấy cũng có mặt. Nhưng đệ ta đầu óc còn ngu hơn ta, ta vui làm gì hắn liền làm theo, chưa từng hỏi kỹ điều gì.”
“Còn con tiện nhân Lại mama kia, đáng tiếc ta lại tin tưởng bà ta đến mức coi là nữ trung Gia Cát!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT