Bạch Tiên Đồng cười lạnh lùng:
– Bà già kia, ta không ngoan ngoãn hiền lành như con dâu trước của bà đâu. Ta nhịn bà lâu như thế, bà tưởng ta sợ bà thật đấy à? Nếu không phải con trai bà thì ta sẽ chịu nhẫn nhịn bà hả? Bà không tự lấy nước tiểu soi mình xem cái mặt già của bà trông như nào.
Nước trà trên đầu Vạn thị nhỏ tong tong xuống, bà cũng không lau đi, giọng run lên nói:
– Bạch Tiên Đồng, đồ kỹ nữ hạ tiện, ngươi dám ăn nói với ta như thế, con trai ta…
– Bớt nhắc đến con trai trước mặt ta đi, thứ đồ vô dụng. Ta cứ tưởng con trai bà có thể dựa dẫm vào được, thế nên mới ép bản thân hầu hạ cả nhà ngươi, không ngờ hắn chỉ là đồ vô dụng, không làm được việc lớn gì! Nếu biết như vậy thì ta đã không thèm tốn tâm tư ở trên người hắn làm gì, cũng đỡ phải phí hoài mấy năm tuổi xuân của ta. Thà ta tìm bừa một người nào đó cũng còn mạnh hơn hắn gấp trăm lần.
– Ngươi…ngươi…
Vạn thị tức đến cả người phát run, nói cũng không nên lời, giãy giụa vén chăn đệm đã bị ướt sũng lên muốn bước xuống giường theo thói quen đánh Bạch Tiên Đồng, lại bị cô ta tránh được, hung hãn nhìn Vạn thị, cười khẩy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT