Vạn thị đánh lên tinh thần đi Thục Vương phủ, trong lồng ngực giống như bị miếng vải rách chặn lấy, ngay cả thở cũng không thông thuận. Tới cửa vương phủ, bà được người ta dẫn vào trong, nghe hạ nhân vương phủ chào hỏi mình “Bùi lão phu nhân”. Cuối cùng thấy mình cũng có thể diện, bà liền ngẩng cao đầu lên, được dẫn vào một gian phòng sang trọng, nhìn thấy một căn phòng đầy phụ nữ mặc quần áo đẹp và đeo trang sức, bà đi vào, vô số cặp mắt đồng loạt đổ về phía bà. Bà chợt thấy xấu hổ, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Khi nghe phụ nhân mời mình là vương phu, bà vội quỳ xuống dập đầu.
Vương phi bảo người hầu đưa bà ngồi vào chỗ, Vạn thị cảm tạ ngồi xuống.
Gần đây Bùi Trường Thanh thăng tiến nhanh chóng, thậm chí nữ quyến Thục Vương phủ cũng nghe đến tên tuổi của hắn. Mời mẫu thân hắn tới, chẳng qua là tò mò là chính. Chờ chính mắt gặp Vạn thị rồi, thấy bà cũng là một bà già nhà quê miệng chỉ biết vâng vâng dạ dạ nịnh nọt thì chướng mắt, hỏi vài câu có lệ rồi không để ý tới nữa.
Vạn thị lại không phát giác ra, ngồi bàn tiệc uống vài chén rượu cả người lâng lâng bắt đầu tận dụng mọi cơ hội khoe khoang con trai của mình. Trò hề đã xong, những người trong bàn tiệc cũng ngừng đũa nhìn bà ta hoa tay múa chân nói chuyện không ngừng nghỉ.
Vạn thị chưa bao giờ thấy mình vinh dự và mãn nguyện như này, cảm thấy vô cùng mỹ mãn. Trên đường về nhà, bà nghĩ cứ để Mai thị không có lương tâm kia đắc ý thêm mấy ngày nữa, bây giờ nhà mình vinh quang như thế này, chờ con trai giúp Thục vương đánh hạ Vân Nam, tới ngày mà những điều lớn lao thực hiện được, đừng nói cô gả cho Lý Đông Đình, dù là gả cho Thiên Vương lão tử thì đến lúc đó cũng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ nghe theo sai phái của mình đó sao. Nghĩ như thế, hơi thở dồn nén trong lồng ngực cuối cùng cũng được giải tỏa, bà lại phấn chấn tự mãn.
Về đến nhà thì trời đã tối đen, bà đi vào sân và đi vào phòng của mình, vừa mới bước lên bậc thang, chân bà không biết bị vướng vào cái gì, cả người đổ về phía trước ngã xuống rất mạnh.
Vạn thị gần như tắt thở sau cú ngã này, bà ngã xuống đất đầu óc choáng váng mắt hoa lên, sau một lúc lâu cũng không thể kêu lên thành tiếng được. Mãi đến khi vú già phía sau cuống quýt đỡ bà ngồi dậy, Vạn thị mới thở ra một hơi run rẩy nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play