Phu thê người ta đi hồi lâu rồi, Lý Đông Đình vẫn đứng chết trân sau đống cỏ khô. Con rắn kia đã bị chàng bóp gãy xương cổ đã chết từ lâu, rũ oặt xuống, tay chàng vẫn siết chặt cổ rắn, trên mu bàn tay gân xanh nổi lên mà bản thân chàng lại không phát giác ra.
Nhịp tim của chàng lúc này vẫn còn hơi nhanh, trên lưng thậm chí còn xuất hiện một lớp mồ hôi nóng mỏng, dán chặt vào da thịt, khiến chàng có cảm giác sau lưng như bị kim chích.
Bàn chân trần của cô trắng nõn đến mức suýt xuyên thủng tầm mắt của chàng, tuy lúc đó chàng đã quay đi và không nhìn nữa, nhưng cảnh tượng này dường như đã để lại dấu vết, nên giờ phút này, trước mắt chàng dường như giống như hình ảnh đó vẫn mơ hồ trôi nổi xung quanh.
Khi chàng nghĩ đến cô gái trẻ kia đặt chân trần lên đầu gối của trượng phu thiếu niên mình, trong khi trượng phu thiếu niên của cô quỳ trước mặt cô, vuốt ve đôi chân của cô bằng những cử chỉ vụng về, và cuối cùng còn ôm cô vào lòng một cách không kiểm soát…
Hô hấp Lý Đông Đình lại có chút khó khăn, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái. Chàng không thể tìm được từ ngữ chính xác để diễn tả cảm giác của mình lúc này, nhưng nó không dễ chịu chút nào, và chàng biết điều đó.
Ở độ tuổi này, phụ nữ đối với Lý Đông Đình mà nói thực sự đã trở nên hoàn toàn không còn quan trọng, xung quanh chàng có quá nhiều thứ khiến chàng mỗi ngày xao lãng, đòi hỏi sự chú ý của chàng và cố gắng hết sức để giải quyết. Nhưng chàng không biết tại sao, cảnh tượng xảy ra vừa rồi lại khắc sâu vào tâm trí và ảnh hưởng đến chàng.
Chàng hít một hơi thật sâu, cố gắng hết sức đuổi cảnh tượng đó ra khỏi đầu, khi chắc chắn rằng đôi phu thê trẻ đã ở rất xa rồi chàng mới bước ra từ phía sau đống cỏ khô và rời khỏi phường xay bột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play