Bên ngoài huyện Mã Bình có một đoạn sông rộng hơn mười trượng, trên mặt sông xây dựng một toà đại áp. Công việc mà cữu cữu của Bùi Trường Thanh tìm cho hắn là việc việc ở trong áp phòng. Sáng sớm hôm sau, theo sự thúc giục của Vạn thị, Bùi Trường Thanh đi áp phòng.
Trong áp phòng tổng cộng có bảy tám áp dịch. Huyện Mã Bình vốn dĩ không phải là lớn, quay đi quay lại cũng chỉ có những người này, áp dịch đều cơ bản quen biết Bùi Trường Thanh, cũng từng biết Bùi gia từng rất thịnh vượng. Hiện tại tuy rằng Bùi gia gia đạo đã suy tàn, nhưng Bùi Trường Thanh tuổi trẻ khí thịnh, quyền cứng, không ai có thể địch, lại nghe đồn hắn qua lại kết bái với một đám vô lại trong huyện, ban đầu đều e dè hắn, chờ khi gặp hắn mới phát hiện hắn rất hoà nhã, rất dễ nói chuyện, chẳng mấy chốc đã quen thân nhau. Vừa lúc hai ngày qua, bởi vì thượng du mưa to, nước sông dâng cao, một chiếc thuyền đồng khi đi qua miệng áp, người kéo thuyền hai bờ sông vô tình làm đứt dây kéo thuyền, người lái không giữ được thuyền, thân tàu bị mất khống chế, bị dòng nước kéo đi đâm một đầu vào trụ áp, không ngờ làm gãy bánh xe hồ lô bằng sắt khống chế đóng mở cửa áp ở dưới đáy sông, chìm xuống đáy nước và bị bùn vùi lấp. Áp quan vội vàng tìm người xuống nước vớt lên. Áp dịch vốn dĩ không thiếu người giỏi bơi lội, vì thế thay phiên lặn xuống sông để tìm, nhưng mà dòng nước sông chảy xiết, không ai có thể làm được. Áp quan đang sốt ruột, đúng lúc Bùi Trường Thanh xung phong nhận việc, xuống nước tìm được, cửa áp bấy giờ mới được kịp thời sửa chữa. Áp quan vui mừng khôn xiết, đã nhìn hắn với con mắt khác, cũng không phái hắn làm những việc vặt nữa.
Bùi Trường Thanh tuy đã tới áp phòng nhưng đó không phải là hoàn cảnh của bản thân mà là do bị Vạn thị ép buộc. Đến mấy ngày hôm trước, hắn phát hiện công việc cũng không nhiều, mỗi lúc rảnh rỗi thì mọi người tụ tập nhau đánh bạc ở trong áp phòng, thậm chí áp quan cũng rất đam mê, bình thường mắt nhắm mắt mở cho qua, cũng không gia tăng quản lý, quá hợp ý hắn, thế là cũng tham gia cùng. Ngày hôm nay mọi người tụ tập đánh bạc ở trong áp phòng cả một buổi chiều, cho đến lúc trời sẩm tối bụng đói réo vang hắn mới nhớ ra mình Vạn thị và Cẩm Nương đang ở nhà chờ cơm mình, thế là mới vội vàng trở về nhà.
Vạn thị thường xuyên bị đau đầu chóng mặt, tự ra mồ hôi sợ máy sợ gió, sau khi uống thuốc được bảy tám ngày, đêm ngủ ngon giấc hơn trước rất nhiều, ban ngày chứng đau đầu mệt mỏi cũng theo đó giảm bớt, vốn dĩ rất mừng, lại thấy con trai đúng là nghe lời không ham chơi bời nữa, ngày nào cũng chăm chỉ sáng đi sớm chiều về muộn, trong lòng càng thêm vui, lúc này nghe tiếng bước chân biết con trai đẩy cửa bước vào liền ra đón hắn.
Lúc ăn cơm Vạn thị hỏi han tình hình làm việc ở áp phòng, Bùi Trường Thanh thuận miệng kể chuyện hai ngày trước mình nhảy xuống sông vớt đồ lên được áp quan xem trọng. Vạn thị nghe xong càng vui vẻ hơn, đồng thời nghĩ cũng thấy sợ, nói thẳng nếu lần tới còn xảy ra tình huống nguy hiểm tương tự kêu hắn không được lỗ mãng lao xuống nước như vậy nữa.
Bùi Trường Thanh cười nói:
– Mẹ yên tâm đi, con bơi giỏi thế nào mẹ còn không biết à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play