[TN 60] Mang Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 48: Cực Phẩm


1 tháng

trướctiếp

Hôm nay Trương Trình Xuyên ở trong sân đọc sách, viết viết vẽ vẽ công thức tính toán, mà Trần Hạ Nguyệt ở trong sân nhổ cỏ, nhổ cỏ dại non nớt ra cho gà ăn.

Hai người ở trong sân ai làm việc nấy, nhưng bầu không khí lại vô cùng hòa hợp, nhưng chỉ chốc lát sau Lưu Quế Anh đã mắng chửi trở lại, vừa vào sân còn vừa thấp giọng mắng gì đó.

Trương Trình Xuyên và Trần Hạ Nguyệt đều nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía bà, tính tình Lưu Quế Anh đúng thật là rất bạo, nhưng bà cũng không phải loại người không nói đạo lý, cùng đứa con dâu Trần Hạ Nguyệt này tuy rằng cũng có mâu thuẫn nhưng cũng không có làm gì con dâu.

Sao hôm nay bà lại tức giận như vậy? Cảm giác mắng chửi tới mức bị tức muốn chết?

Trương Trình Xuyên buông giấy bút trong tay xuống, đứng lên đi tới bên người Lưu Quế Anh đỡ bà ngồi xuống ghế bên cạnh, nhéo bả vai bà hỏi.

“Đừng tức giận, tức chết thân thể vậy không phải là thua thiệt sao? Làm sao vậy? Đến tột cùng ai chọc mẹ tức giận?”

Mẹ anh sáng nay lúc ra ngoài còn rất tốt, sao lúc này lại tức giận như vậy? Tuy rằng con mẹ anh tính tình rất bạo, nhưng cũng không phải người không nói đạo lý, bà bao che khuyết điểm nhưng chỉ cần không trêu chọc đến người bà che chở thì bà bình thường cũng sẽ không tức giận.

“Còn có thể là ai? Còn không phải là do đám con dâu của nhà chú Quốc Bình con?” Lưu Quế Anh thở phì phò nói.

“Chú Quốc Bình?” Trương Trình Xuyên nghi ngờ, cả nhà Trương Quốc Bình như thế không phải thái độ bình thường sao? Sao lại trêu chọc mẹ anh?

“Nhà chú Quốc Bình lại ai gây chuyện? Còn liên quan đến mẹ?” Trương Trình Xuyên càng thêm tò mò.

“Là vợ lão ngũ Thành Binh nhà chú Quốc Bình con, cô ta muốn cho em trai nhà mẹ đẻ vào lò nung gạch của đại đội chúng ta, đánh chú ý tới trên đầu của con.” Lưu Quế Anh thở phì phò nói.

Trương Trình Xuyên nghi ngờ, anh mặc dù nói là một trong những người khởi xướng lò gạch nung đại đội Vân Hà, nhưng anh hiện tại không phải đã buông tay không làm rồi sao? Sao lại đánh chủ ý lên đầu anh?

“Con không phải đã không làm ở xưởng gạch nữa sao? Có chủ ý gì với con? Có chủ ý gì mà đánh?”

Trần Hạ Nguyệt cũng rất tò mò, lau tay không tiếp tục nhổ cỏ nữa, lẳng lặng nhìn Lưu Quế Anh muốn nghe xem là chuyện gì xảy ra.

“Con cũng biết đó là một người thích trợ cấp cho nhà mẹ đẻ mà, coi trọng em trai nhà mẹ đẻ hơn bất cứ thứ gì. Cũng không biết là bị người nhà mẹ đẻ khuyến khích hay là bị ai khuyến khích, định nhét em trai nhà mẹ đẻ vào xưởng gạch của đại đội chúng ta làm việc. Hơn nữa người ta tâm lớn, công nhân nhỏ thì chướng mắt, xem trọng nhóm người quản lý xưởng gạch kia kìa. Còn không phải là thấy lui xuống từ xưởng gạch sao? Cho nên vợ Thành Binh nghĩ để cho em trai nhà mẹ đẻ cô ta thay con vào xưởng gạch. Con là một trong những người khởi xướng nhà máy gạch, sau khi nhà máy gạch được xây dựng, con không phải nói chuyện rất có trọng lượng sao? Cô ta cảm thấy con rút ra, có thể cho em trai cô ta lấp chỗ trống này.”

“Những người khác nhà Quốc Bình khẳng định sẽ không đồng ý việc này, có loại chuyện tốt này ai không ôm chặt mình? Mấy cô con dâu nhà Quốc Bình đều muốn chồng nhà mình đổi vào, mà vợ Thành Binh lại muốn nhét em trai nhà mẹ đẻ lại đây.” Lưu Quế Anh vẻ mặt tức giận nói.

“Hôm nay cô ta còn tìm tới mẹ, nói với mẹ gì mà bảo mẹ hỗ trợ, khuyên con đồng ý để em trai cô ta gánh vác vị trí thiếu này. Mẹ làm sao có thể đồng ý việc này? Huống chi con lui xuống không làm việc này cũng không có gì thiếu, có Chu Kiến Nghiệp và Thường Quân mà.”

 “Em trai cô ta là hiểu kỹ thuật đốt gạch sao? Dựa vào gì có thể thay thế con? Mẹ hỏi như vậy, kết quả người ta thẹn quá hóa giận còn nói mẹ một trận, nói mẹ sống tốt thì không thể thấy những thân thích như cô ta không tốt? Tức chết mẹ rồi.” Lưu Quế Anh thật sự rất tức giận, bình thường không lui tới, hơn nữa bà và vợ Trương Thành Binh còn kém bối phận, bình thường cũng không tán gẫu, hiện tại lại mặt mũi to đùng tìm bà bắt bà đồng ý điều kiện, không được còn chỉ trích bà?

Trương Trình Xuyên nghe nói như thế sắc mặt có hơi khó coi, có người để ý kỹ thuật làm gạch hay công tác của anh thì anh không có gì kỳ quái, nhưng vợ Trương Thành Binh dám nói mẹ anh không phải, còn chọc giận mẹ anh thì không được.

Trương Trình Xuyên tuy rằng không phải ngu hiếu, nhưng anh biết rõ từ nhỏ đến lớn mẹ anh đối với mình tốt bao nhiêu, cưng chiều anh nhiều bao nhiêu. Anh cũng không phải sói mắt trắng lang tâm cẩu phế, đương nhiên là phải che chở mẹ ruột của mình chứ?

Trần Hạ Nguyệt cũng có hơi một lời khó nói hết, lúc trước cô đã nghe Trương Trình Xuyên nói tới bát quái nhà này, vị chú họ Trương Quốc Bình này và cha chồng Trương Đức Bình không khác tên tuổi nhiều lắm, nhưng trong nhà lại loạn hỏng bét.

Nhà chồng cô chỉ có hai đứa con trai một đứa con gái, trong mắt những người khác là nhân khẩu thưa thớt, nhưng cho dù là Trương Trình Nhạc hay là Trương Thành Ngữ đều sống rất khá, Trương Trình Nhạc là quan quân, Trương Thành Ngữ còn gả vào trấn trên, chồng cô ấy đối với cô ấy cũng rất tốt.

Về phần Trương Trình Xuyên tuy rằng thanh danh không tốt lắm, trong mắt những người khác là một người chơi bời lêu lổng, hết ăn lại nằm, nhưng người ta đọc sách không tệ, nếu như không phải mỗi lần thi đại học đều xảy ra chút tình huống không thể thi đậu, người ta nói không chừng còn là một sinh viên đại học.

Cả nhà Trương Đức Bình ai nấy đều sống rất tốt, Trương Đức Bình còn là kế toán trong đội. Còn nhà Trương Quốc Bình thì sao?

Năm đứa con trai nhà Trương Quốc Bình mỗi người cưới vợ đều rất có bản lĩnh, hoặc là bản thân lợi hại hoặc là nhà mẹ đẻ lợi hại, mỗi ngày các loại mâu thuẫn xảy ra không ít.

Ngoại trừ con dâu ra, còn có con gái đã xuất giá cũng thường xuyên trở về đấu với chị dâu em dâu trong nhà. Khi Trần Hạ Nguyệt nghe thấy tên con trai út và con dâu út của Trương Quốc Bình thì phát hiện nơi mình xuyên vào còn có truyện khác nữa. 

Một truyện niên đại thập niên sáu mươi, không phải truyện niên đại sống lại cũng không phải xuyên qua, cả ngày đều là đấu cực phẩm. Nữ chính đấu với nhà mẹ đẻ cực phẩm, lại đấu với nhà chồng cực phẩm, cũng có thể đấu hơn một trăm vạn chữ.

Trần Hạ Nguyệt còn chưa xem hết quyển tiểu thuyết này, chỉ xem qua mấy chương mà thôi, chuyện xưa nhà nào đại khái cũng xem thử, cụ thể thì chuyện gì cô cũng không biết.

Kết quả cô không nghĩ tới, hóa ra nữ chính còn là người bợ đỡ em trai sao? Hiện tại không phải thịnh hành nữ chính tự cường tự lập hơn nữa rất có khả năng sao? Làm sao còn có loại nữ chính nâng em trai lên đầu này?

Nhưng Trần Hạ Nguyệt suy nghĩ một lát, hình như quyển tiểu thuyết này cô đọc vào bảy tám năm trước, khi đó hẳn là có rất nhiều loại nữ chính này.

Sức chiến đấu của nữ chính thật sự rất mạnh, nhưng mà có một số việc làm cũng là m một lời khó nói hết. Nhưng chuyện này cũng không liên quan đến cô, cô và cả nhà Trương Quốc Bình cũng không có lui tới gì.

Trương Trình Xuyên híp mắt nói, “A, xem ra sau khi con kết hôn không thường xuyên ra ngoài, có vài người đã quên tính tình của con rồi?”

Trương Trình Xuyên từng học võ với anh trai, lại bởi vì điều kiện gia đình được ăn ngon, thân thể khỏe mạnh, lúc đánh người rất đau.

Trước kia ai trêu chọc Trương Trình Xuyên đều bị anh đánh phục, không nghĩ tới sau khi anh kết hôn cùng vợ sống hòa thuận mỹ mãn, ngược lại làm cho người ta quên sự tích đánh nhau làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật của anh?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp