"Biểu thẩm." Lăng Diệu Diệu gật đầu như đảo tỏi, khóe mắt không ngừng quan sát Mộ Thanh: "Ý tốt của ngài ta nhận, nhưng ta..."
"Ta biết con không bỏ được cô gia, nhất nhật phu thê bách nhật ân*." Biểu thẩm thở dài: "Nghe biểu thẩm nói, cho dù con tái giá vẫn có thể để cô gia ở trong phủ chúng ta, cho hắn chi phí tiêu dùng như công tử, cũng coi như đã trọn tình xưa nghĩa cũ. Con thấy thế nào?"
*một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa.
Lăng Diệu Diệu sắp khóc tới nơi: "Không được, thật sự không được."
Nàng lăn lóc từ trên giường bò dậy, lôi kéo biểu thẩm ra khỏi cửa, trở tay khóa lại cửa phòng: "Chúng ta đi chỗ nào rộng rãi sáng sủa hơn nói đi."
Nói chuyện ở đây, biểu thẩm không biết không có tội, nhưng mà nàng áp lực lớn thật sự. Trước đây người này là cái bình dấm chua*, nàng chỉ nhắc tên người khác hắn cũng không vui, làm nàng phiền muốn chết. Nếu hắn bình thường, không biết lúc này sẽ nổ tung thành bộ dạng gì, biểu thẩm có ý tốt nhưng có lẽ cũng không thể an toàn mà ra khỏi phòng.
*ý là hay ghen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT