Nhận được lộ dẫn, mọi người mới coi như chính thức tiến vào Sùng Văn Châu.
Bàng sư huynh cảm thán: "Không ngờ vào Sùng Văn Châu lại phiên phức như vậy!"
Văn Nhân Nghiên cười nói: "Sùng Văn Châu của chúng ta có nhiều phàm nhân, đây cũng là để bảo vệ bọn họ, có nơi tu sĩ coi phàm nhân như cỏ rác, tùy tiện giết người, ở Sùng Văn Châu của chúng ta thì không được! Cho dù là tu sĩ, giết người vô cớ cũng phải trừng phạt nghiêm khắc."
Bàng sư huynh ngây người, mặc dù Ngũ Đại Kiếm Tông cũng có quy định tương tự nhưng đều là tự ước thúc, nghiêm ngặt như Sùng Văn Châu, thậm chí đưa vào luật pháp như vậy thì không thể nào.
Thẩm Dao Chu càng có cảm giác như từ xã hội nguyên thủy trực tiếp tiến vào xã hội văn minh.
Mọi người vừa nói chuyện vừa đi qua một cánh cửa liền tiến vào biên thành của Lan quốc.
Chỉ thấy một con phố chỉnh tề xuất hiện trước mắt bọn họ, xe cộ nườm nượp, người đi bộ như mắc cửi, những quầy hàng tạp hóa ven đường, những người khuân vác gánh nặng, những người bán kẹo hồ lô, còn có những người bán hàng rong đi khắp phố phường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT