Đêm khuya tĩnh lặng, mấy ngọn lửa sắp tàn đang tỏa ra hơi nóng cuối cùng.
Những nha dịch trực ban ngồi trên tảng đá, hai tay chống cằm chợp mắt. Đám người lưu vong có người thì trằn trọc, có người thì ngáy to, Lệ Tri ngồi cách xa ngọn lửa trại, đang dựa vào ánh trăng để tập trung tinh thần làm cái gì đó. Xe ngựa lặng lẽ dừng ở phía sau nàng, vì nàng mà ngăn trở hàn phong trong màn đêm.
Mồ hôi lấm tấm trên trán, Lệ Tri giơ mu bàn tay lên lau mồ hôi, hài lòng nhìn thành quả sau một đêm bận rộn của mình:
Một chiếc mộc khiêu(*) đơn giản được làm từ vô số cành cây và dây leo.
(*)Mộc khiêu: 木橇 xe trượt bằng gỗ
Với chiếc mộc khiêu này, Tạ Lan Tư có thể di chuyển mà không cần phải nhờ đến nha dịch cõng.
Nàng còn xé chiếc khăn tay duy nhất của mình để dùng sợi bông gia cố dây kéo trên chiếc mộc khiêu. Chiếc khăn tay chỉ lớn nhiêu đó nên Lệ Tri phải vắt óc suy nghĩ để có thể sử dụng hết tất cả các sợi bông.
Nhìn thấy chiếc “xe sang” mà nàng đã trăm cay nghìn đắng chế tạo, Tạ Lan Tư trầm mặc.
Không chịu nổi nhiệt tình của nàng, Tạ Lan Tư cuối cùng cũng phải miễn cưỡng lên xe. Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn ngồi trên một chiếc “xe” sát đất, toàn thân hắn cứng đờ, bất động.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play