Tôi Mở Nhà Trẻ Ở Hoàng Cung

Chương 5


1 tháng

trướctiếp

Nói xong, Hoàng Hậu ho khan.

Thân thể của nàng đã là nỏ mạnh hết đà.

Chờ đến lúc Ngu Quý Phi và Mai Phi không nhanh không chậm mà đến đây, tôi đã dỗ được tiểu công chúa ngủ rồi.

Sau khi giao cho bà vú, ta đứng bên cạnh Hoàng Hậu.

Ngu Quý Phi còn đang cung kính hành lễ, Mai Phi cũng đã bắt đầu âm dương quái khí: “Hoàng Hậu nương nương, đang nửa đêm canh ba mà lại gọi hai tỉ muội chúng ta đến đây, không biết là có gì chỉ giáo? Hôm qua thiếp thân mới phụng dưỡng bệ hạ, thân mình còn đang mệt mỏi.”

Mai Phi thích khoe khoang, tính cách lại kiêu căng ngạo mạn. 

Nàng không mở miệng thì không sao, vừa mở miệng ra tôi đã nhận thấy nàng thật là không có đầu óc.

Cũng may là Hoàng Hậu không thèm để ý đến nàng.

Không lâu sau, Hoàng đế cũng tới.

Hoàng đế chắc là mới dậy từ trên giường của phi tử nào đó, sắc mặt vô cùng khó coi.

Khi mọi người đã đến đầy đủ, Hoàng Hậu nói với Cẩm Tú: “Những chuyện lúc trước nói với ta, ngươi lặp lại một lần nữa đi!”

Cẩm Tú một năm một mười mà phơi bày những việc Mai Phi đã làm.

Chỉ là không đợi nàng nói xong, tì nữ của Mai Phi đột nhiên tiến lên đánh cho nàng một cái tát: “Tiện tì lớn mật, dám bôi nhọ nương nương của chúng ta. Nương nương của chúng ta có ý tốt ban thưởng dược thiện cho chủ nhân của ngươi, chính bản thân vô phúc không tiêu thụ được, thế mà lại vu oan chủ nhân của chúng ta!”

Ý của tì nữ chính là ý của Mai Phi.

Cẩm Tú ôm mặt khóc thút thít: “Tất cả những câu nói của nô tì đều là thật, nếu nương nương không thẹn với lương tâm, sao không gọi thái y kiểm tra dược thiện.”

Tì nữ kia còn muốn đánh tiếp, Hoàng Hậu mở miệng: “Bổn cung cũng không biết là tì nữ của Mai Phi biến thành chủ nhân từ lúc nào.”

Ngữ khí tuy rất nhẹ nhàng, nhưng lại có uy.

Lúc này Mai Phi mới ý thức được không thích hợp, vội vàng quỳ xuống: “Hoàng Hậu nương nương tha tội, cũng là vì nàng muốn giữ tìn ta nên có hơi nóng nảy.”

“Kéo xuống đi, đánh chết!” Hoàng Hậu nói.

Sau khi nàng nói xong, tất cả những người trong điện đều chấn kinh.

Cho đến khi tì nữ kia kêu trời khóc đất mà bị người ta kéo ra ngoài, Mai Phi mới lấy lại tinh thần, quay đầu lau nước mắt nhìn về phía Hoàng đế: “Hoàng Thượng…”

Không ai nghĩ được, sắc mặt của Hoàng đế còn lạnh hơn: “Bất kính đối với Hoàng Hậu, nếu ngươi muốn cầu tình, vậy thì cũng đánh chết!”

Tôi hơi hơi sửng sốt, không nhịn được mà đánh giá Hoàng đế một chút.

Kể từ khi tới đây, số lần tôi gặp mặt Hoàng đế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay của một bàn tay, cho nên tôi cũng không biết nhiều về hắn.

Hoàng Hậu bị bệnh, Hoàng đế chưa từng tới Khôn Ninh Cung, ta vẫn luôn cho rằng hắn không còn tình cảm thiếu niên với Hoàng Hậu nữa, hiện tại thấy được dáng vẻ giữ gìn này, tôi không hiểu lắm…

Lúc này, Ngu Quý Phi đột nhiên mở miệng thỉnh tội:

“Việc này cũng có sai sót của thần thiếp, xin Hoàng Hậu nương nương cùng bệ hạ giáng tội. Buổi chiều Thừa Trạch đột nhiên bị sốt cao, mấy thái y đều không khám ra nguyên nhân bị bệnh, thần thiếp lúc đó nóng vội quá, mới rối loạn đầu trận tuyến, triệu tập toàn bộ thái y của Thái Y Viện đến An Nhạc Cung, không nghĩ tới lại chậm trễ Liễu quý nhân…”

Thừa Trạch là tên của Đại hoàng tử.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp