Kỷ Tùng Bách vô cùng bất ngờ. “Chuyện này Lục Thiều lại nhúng tay vào được?” Tiếp theo trong mắt ý cười càng đậm: “Ta đây xác thực không nhìn lầm người.”
Kỷ gia bọn họ và Liêm gia là hai gia tộc lớn nhất huyện Ma Du, còn có quan hệ cạnh tranh lớn nhất, nhưng mấy năm gần đây nhà bọn họ vẫn luôn bị Liêm gia đè đầu cưỡi cổ. Đối với Lư huyện lệnh muốn thi triển tay chân, trước đó nhà bọn họ còn đang quan sát, là thái độ trung lập. Hiện tại ngược lại là có thể biến đổi một chút.
Dù sao tay Liêm gia càng duỗi càng dài, nhà bọn họ cũng sắp đến cực hạn có thể dễ dàng tha thứ. Bây giờ hắn đột nhiên hiểu ra vì sao Lục Thiều đã lâu không liên hệ sẽ tặng quà cho mình. Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu!
Liêm Xuân Nghĩa đã từng muốn tính kế muội muội của hắn, bị nhà hắn tạo áp lực đuổi ra huyện thành trở về trấn. Bây giờ vì Lục Thiều mà bị tước mất tư cách khoa cử, không thể không nói, thật sự là đáng đời và đại khoái nhân tâm. Hắn tiếp tục kết giao bằng hữu Lục Thiều này.
Kỷ Triết Bằng không can thiệp vào việc giao thiệp bằng hữu của con trai, cũng tin tưởng ánh mắt của con trai. Dù sao đây cũng là người thừa kế mà Kỷ gia bọn hắn trọng điểm bồi dưỡng ra. Hắn không nhắc lại việc này nữa, mà chỉ chỉ hộp gỗ nhỏ trên bàn cười hỏi: “Đây là cái gì?”
Kỷ Tùng Bách cũng tò mò mở hộp gỗ nhỏ ra. Hai cha con đồng thời ăn ý đưa tay, cầm lấy một cái tháp nhỏ nhìn một chút. Kỷ Tùng Bách cầm trong tay thưởng thức: “Cái đồ chơi này điêu khắc thật tinh xảo.”
Kỷ Triết Bằng thì ánh mắt tỏa sáng cẩn thận quan sát: “Khắc điêu thật tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT