Lục Mai bị ánh mắt này nhìn đến rùng mình, tâm không khỏi luống cuống. Tướng công nàng ta tức giận rồi, nên làm cái gì bây giờ? Trong lòng nhịn không được oán trách bà nội. Chuyện có bao lớn, làm sao lại nháo thành như vậy? Bà nội thật là thật quá đáng. Chuyện này làm cho nàng ta từ này về sau còn  đối mặt với người Úc gia như thế nào? Một chút cũng không biết phải làm sao bây giờ mới tốt. Nàng ta không khỏi thẳng tắp nhìn về phía cha ruột, dùng ánh mắt dò hỏi phải làm sao bây giờ.
Lục Thanh Vinh này bực bội vô cùng. Nhìn đến nữ nhi đưa qua ánh mắt, nghĩ nghĩ ý bảo nàng đi dỗ dành lão thái thái, lại mở miệng: “Mai nhi, một hồi ngươi đưa bà nội ngươi  trở về tẫn hiếu với bà.”
Chuyện cây nến vẫn phải làm rõ ràng mới được. Còn có thân nhi tử bên kia, cũng cảm thấy đối phương thay đổi rất nhiều. Giống như có cái gì muốn thoát ly khống chế. Đây là điều hắn không muốn nhìn đến cùng không cho phép. Cho nên để nữ nhi trở về nhà, lung lạc nhi tử quay trở về một lần nữa. Nhân tiện tiễn đám người lão thái thái đi nhanh. Hắn không có tâm tình tiếp tục tiếp đón bọn họ.
Lục Mai như người tâm phúc, nàng cười tiến lên, nhìn lão thái thái nói: “Bà nội, xin ngài bớt giận, ta bồi ngài trở về đi.”
Lão thái thái bởi vì những lời Kiều Diệp nói bên tai trước đó, cùng với chuyện ngày đó Lục Mai không giúp thân đệ đệ làm chứng, thuyết minh nha đầu này thực lương bạc. Hiện tại nhìn đứa cháu gái này, cũng phi thường không vừa mắt. Đây cũng là bạch nhãn lang cố hết sức lùa tiền. Bà hừ lạnh một tiếng: “Ngươi con dâu Úc gia này, ta cũng không dám muốn ngươi bồi.”
Lục Mai không nghĩ tới lão thái thái sẽ nói ra loại lời nói này, vẻ mặt không thể tin được: “Bà nội, cho dù ta gả tới Úc gia rồi, nhưng ta cũng là cô nương Lục gia mà!”
Lục lão thái hừ lạnh: “Lục gia chúng ta không nuôi nổi cô nương như ngươi. Đại môn Lục gia chúng ta càng không chào đón kẻ ăn cây táo như ngươi. Ngươi về sau phải ở Úc gia thật tốt , hầu hạ mẹ chồng  ngươi cùng  Úc nãi nãi của ngươi đi. Đừng nghĩ lại trở về Lục gia tống tiền, cho dù ngươi đi trở về, cũng sẽ không cho ngươi vào cửa.”
Lục Mai ủy khuất muốn chết: “Bà nội, ta cái gì cũng không có làm, ngài đừng giận chó đánh mèo ta như vậy!”
Lục lão thái lạnh lùng mà liếc nàng một cái: “Ta lười nói với ngươi . Ngươi hiện tại cũng nhanh cút đi, ta nhìn ngươi liền phiền.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play