Lục Thanh Vinh bị hành động của mấy người lão thái thái đánh cho trở tay không kịp. Chờ hắn phản ứng lại, nhìn thấy ái thê bị đánh, muốn đi kéo mẹ ruột ra, mẹ ruột lại té ngã trên đất. Hắn cũng nhìn thấy thê tử bởi vì bị đánh, theo bản năng lại vô ý thức đẩy một cái. Là mẹ hắn không đứng vững, bị ghế dựa vấp ngã mới ngã xuống đất.
Bây giờ thê tử lại bị chỉ trích là cố ý đánh mẹ chồng, cái này thì không được
Hắn đỡ lấy Úc Uyển Chi, thấp giọng nói: “Nương hiểu lầm nàng, ta cũng nhìn thấy nànf không phải cố ý.”
Đầu tiên là ánh mắt sắc bén lạnh lùng liếc Kiều Diệp một cái. Chuyện hôm nay, khẳng định lại là nha đầu chết tiệt này xúi giục. Sau đó mới nhìn lão thái thái, giọng điệu mềm mại nói: “Nương, xin người bớt giận. Chuyện này mặc dù không phải Uyển Chi cố ý nhưng đúng là nàng không đúng. Ta sẽ phạt nàng, không đáng làm ngài tức giận như vậy.” Như vậy cũng là vì để lão thái thái xuống đài bớt giận. Càng không nên nhắc tới đưa thê tử về nhà mẹ đẻ.
Nếu đổi thành trước kia, lão thái thái sẽ cho rằng nhi tử đứng về phía mình trừng phạt vợ. Nhưng bây giờ bà lại tức giận đến ngã ngửa. Bà nhịn không được chỉ chỉ Lục Thanh Vinh: “Ngươi câm miệng, ngươi khốn kiếp cưới vợ quên mẹ. Nàng ta chẳng những đẩy ta ngã sấp xuống, còn oan uổng ta là Ác bà bà. Ngươi vậy mà còn giúp nàng ta nói chuyện, trong lòng ngươi còn có nương như ta không?”
Nhi tử che chở thê tử như vậy, đối với bà lại có thái độ qua loa, thật sự là làm cho bà càng thêm trái tim băng giá. Hồ ly tinh này làm bộ khóc, hắn liền đau lòng không chịu được nhưng sau khi bà ngã xuống, hắn cũng không hỏi một chút, mẹ có ngã đụng tói chỗ nào hay không.
Càng nghĩ, lão thái thái càng khó chịu và lạnh lòng. Đây chính là nhi tử mà bà thương hơn ba mươi năm.
Sắc mặt Lục Thanh Vinh khẽ biến, trong lòng của ông ta có chút oán trách mẹ ruột cố tình gây sự. Hiện tại còn có nhiều người như vậy, sao có thể nói với hắn lời như vậy. Nếu truyền đi, không phải biến thành hắn cũng bất hiếu. Hắn đỡ Úc Uyển Chi ngồi xuống, lại đi đến bên cạnh lão thái thái. Lôi kéo cánh tay của bà dỗ dành: “Nương, trong lòng con, người là quan trọng nhất. Ngài đây cũng là đang nổi nóng, ta không phải lo lắng cho ngài sao. Uyển Chi thật không phải cố ý, trước kia nàng hiếu kính ngài nhiều lắm.”
Lão thái thái gạt tay hắn xuống: “Cút sang một bên, những lời này của ngươi, hiện tại ta cũng không tin. Trước kia nàng ta hiếu kính ta chỗ nào? Chỉ biết hiếu kính nương nàng ta còn tạm được. Bà bà ta đây, nàng ta không để vào mắt và trong lòng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT