Lục lão tứ phát hiện lão Ngũ quả thật hiểu rõ hắn, nếu như là hắn giúp người ta bán, quả thật sẽ tăng giá bán một chút. Nhưng đây chính là bán cho nhà mình đấy, vì vậy lắc đầu: “Thật không có thêm, ngươi tin hay không tùy ngươi.”
Lục Thanh Vinh hỏi: “Ngươi quen biết với một tay bán hàng rong từ khi nào vậy? Trước đó cũng không nghe ngươi nói.” Đối với chuyện quê nhà, từ trước đến nay hắn ta đều đã quen với việc khống chế mọi chuyện.
Lục lão tứ rất phiền lão ngũ. Từ sau khi lão Ngũ thi đậu tú tài, liền coi mình là nhất gia chi chủ. Hắn phát hiện tức phụ Ngũ Lang thật sự dự kiến trước. Trước đó nàng đã dặn dò bọn họ, nếu như gặp được người của ngũ phòng, bị hỏi nguồn gốc của nến, phải nói như thế nào, vì vậy nói: “Hôm qua trên đường chúng ta trở về, tức phụ Ngũ Lang và một thương nhân bắt chuyện, ôm công việc này cho chúng ta.” Lại cố ý cường điệu bổ sung: “- Hơn nữa ngươi và Đại Nha cũng đừng hòng lấy không. Nếu không ta trở về cũng không thể ăn nói với tức phụ Ngũ Lang. Tính tình của nàng ta, ngươi cũng biết. Nếu như bồi thường, nàng đột nhiên phát bệnh đánh người, chỉ với khí lực của nàng, ta cũng không chống đỡ được.”
Đây đều là do tức phụ Ngũ Lang dạy. Hai ngày nay hắn nhìn rất rõ ràng, tức phụ Ngũ Lang cũng không sợ cha chồng lão Ngũ này. Mặc dù không thể công khai ngỗ nghịch nhưng miệng vừa mở ra, lão Ngũ liền muốn rơi xuống hạ phong. Lão Ngũ căn bản không có cách nào bắt được con dâu này.
Hôm nay lão Ngũ chủ động tới, tuyệt đối không chỉ hỏi đơn giản như vậy, khẳng định còn muốn lấy không, cho nên hắn trước tiên phải chặn họng đối phương. Có bản lĩnh thì đi tìm con dâu của ngươi mà đòi, đừng tìm hắn. Hơn nữa hắn cũng dám khẳng định, với tính tình của vợ Ngũ Lang, nếu hắn thật sự lấy một ít nến cho lão Ngũ và Đại Nha, sau khi trở về hắn tuyệt đối sẽ bị nàng thu thập. Hơn nữa bây giờ hắn nhìn lão Ngũ cũng đặc biệt không vừa mắt, không ngốc như vậy, còn tặng không.
Quả nhiên, Lục Thanh Vinh vừa nghe đến bốn chữ tức phụ Ngũ Lang, mặt liền không khỏi đen lại. Ánh mắt của hắn ta sắc bén nhìn về phía Lục lão tứ hỏi: “Thật hay giả vậy?”
Lục lão tứ bị hắn nhìn trong lòng đặc biệt khó chịu: “Ta lừa ngươi làm gì? Nếu chúng ta biết người bán hàng rong, đã sớm cầm nến đến bán, còn phải chờ tới bây giờ? Đây không phải đều là dính ánh sáng của tức phụ Ngũ Lang sao.”
Lại không nhịn được châm chọc: “Mặc dù mười văn tiền đối với một phòng các ngươi mà nói, còn chưa đủ một bữa cơm. Nhưng đối với chúng ta mà nói, đều có thể mua hơn một đấu ngô, ăn mấy ngày rồi.”
Lục Thanh Vinh: “……”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play