Sau khi Kiều Diệp ra cửa, giơ ngón tay cái với lão thái thái: “Vẫn là bà nội lợi hại.”
Lục lão thái thái ưỡn ngực: “Dĩ nhiên .” Chỉ xem bà có nguyện ý hay không, bằng không có rất nhiều biện pháp sửa trị mấy đứa con trai.
Kiều Diệp lại cười nói: “Ngài có tin hay không, cha chồng ta chắc chắn sẽ không cầm đồ vật để bù đắp, mà sẽ bỏ tiền.”
Lão thái thái giật mình: “Không thể nào.” Nếu như bỏ tiền ra, trước đó chính là thật sự lừa bọn họ.
Kiều Diệp nói: “Hắn yêu thương mẹ chồng sau đến tận trong lòng, cưng chiều kế tử kế nữ như vậy, sao có thể lấy đồ của bọn họ để chống đỡ. Trước đó chẳng qua là muốn dỗ ngài bỏ tiền mà thôi.”
Nàng chỉ vào một đứa con trai hơn bốn tuổi nhà Lục đại lang: “Nếu ngài không tin, thì để hắn lặng lẽ vào xem một chút.”
Ở hiện đại, hài tử bốn tuổi vẫn là bảo bối nhưng ở trong thôn đã bắt đầu phải đi theo làm việc.
Lục lão thái suy nghĩ một chút, phân phó với cháu cố: “Ngươi lén đi vào, xem xem Ngũ thúc gia có phải tự mình bỏ tiền ra trả thuốc hay không, hay là cầm đồ đưa.”
Tiểu Đậu Đinh gật đầu: “Được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play