Kiều Nhị Ngưu bị nhìn mặt càng đỏ, là đỏ mặt xấu hổ và đỏ mặt tức giận
Ôn Hương Liên trước đó đội nón xanh cho hắn, hại hắn bị người ta cười nhạo nhiều năm không ngẩng đầu lên được. Hiện tại thế mà ngay trước mặt nhiều phu nhân tiểu thư nhà quyền quý như vậy, lại muốn để hắn bị coi là trò cười. Cái gì gọi là hắn yêu thương nàng ta nhất, đây là lời có thể nói trước mặt nhiều người như vậy sao? Tiện nhân này thật sự không biết xấu hổ.
Hắn lộ vẻ bối rối và muốn khóc: “Vợ trước của ta đã chết, ngươi sao ngay cả người chết cũng không buông tha giả mạo? Ta cũng không biết ngươi, van cầu ngươi đừng hại ta.”
Hắn chẳng những không thương tiếc Ôn Hương Liên chút nào, còn ước gì thê tử đánh ác hơn chút. Hủy mặt tiện nhân kia cũng được, Tránh khỏi đi khắp nơi thông đồng nam nhân.
Sau khi hắn tới kinh thành cũng nghe nói. Ôn Hương Liên khi còn là Bá phu nhân cũng không an phận, lại chạy tới thông đồng với quý công tử có tuổi tác có thể làm con trai nàng ta. Hắn trốn Ôn Hương Liên còn không kịp, sợ bị người khác chê cười, làm sao có thể liên quan gì với nàng ta.
Ôn Hương Liên nghĩ đến điên rồi: “Không phải như thế, Nhị Ngưu ngươi...”
Kiều lão thái thái cũng thừa cơ vọt tới, cùng đánh Ôn Hương Liên: “Ngươi tiện nhân không biết xấu hổ này câm miệng đi, đừng hòng làm bẩn trong sạch của con ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT