Kiều Diệp biết tiểu tướng công vẫn luôn cho người nhìn chằm chằm vào thúc thúc cặn bã.
Quả nhiên, Lục Thiều trực tiếp trả lời: “Lúc trước hắn đi một phủ thành khác tránh né, còn dùng tiền vào một thư viện dự thính. Lần này về phủ thành của chúng ta tham gia khoa khảo. Nhưng mà thi rớt, thứ tự còn rất thấp.”
Kiếp trước hắn cha trước hắn lần này là thi đậu cử nhân. Kiếp này bởi vì đủ loại nguyên nhân nên không có nhiều thời gian và tinh lực đọc sách như vậy. Cộng thêm tâm thái sau khi chán nản, cho nên thi rất kém. Nhưng đây vốn là chuyện hắn đã tính toán và dự liệu. Hắn chính là muốn để cho cha trước càng muốn đạt được cái gì, lại càng mất đi cái đó.
Kiều Diệp cười nói: “Thi rớt là tốt rồi. Vậy lần sau hắn còn có thể tiếp tục thi sao?”
Lần thi hương tiếp theo phải ba năm sau, cũng không biết cặn bã Ngũ thúc còn có thể kiên trì không.
Lục Thiều trả lời: “Chỉ cần còn cơ hội, hắn sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp bắt lấy. Để hắn thi, lấy điều kiện cuộc sống bây giờ của hắn, muốn tiếp tục rất khó.”
Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không để cho cha trước thành công.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT