Tống Thiếu Dương trước đó vẫn luôn ở tại khách điếm nhà thôn trưởng mở. Sau khi về thôn, hắn ngược lại uyển chuyển đưa ra ý kiến, muốn đi Lục gia ở nhờ dưỡng thương một thời gian ngắn. Đương nhiên, sẽ cho thù lao phong phú.
Kiều Diệp quả quyết cự tuyệt. Đùa gì thế, đi đến Lục gia ở, mấy người Kiều Tiểu Liên còn gạo nấu thành cơm với hắn thế nào?
Tống Thiếu Dương chỉ có thể tiếc nuối trở về khách điếm, cũng dùng giá cao mời người trong thôn, hỗ trợ mai táng hộ vệ đã chết của hắn, lại dùng tiền sai người đi huyện thành mời lang trung tốt nhất tới.
Sau khi lang trung tới, cảm thán còn may những người này trước đó ăn thuốc gì, giữ được mạng. Nếu không những người này tuyệt đối đã chết rồi, còn tìm hiểu Tống Thiếu Dương, là cho những người này uống thuốc gì mà treo mạng, cũng quá lợi hại.
Tống Thiếu Dương không bán đứng Kiều Diệp, chỉ nói là một thái y kinh thành cho.Lang trung cũng không hỏi lại, dùng thuốc trị thương Kiều Diệp đưa cho Tống Thiếu Dương, băng bó vết thương cho hắn và thị vệ của hắn. Bởi vì kim sang dược này lang trung phát hiện tốt hơn tiệm thuốc của bọn họ nhiều.
Chờ sau khi lang trung rời đi, Tống Thiếu Dương lâm vào trầm tư. Xem ra Kiều Diệp vẫn có chỗ lợi hại và khác biệt hơn so với tình báo, không chỉ nghĩ đến việc kinh doanh những thứ mới lạ, còn có thể ra lệnh cho trâu rừng và chế tạo thuốc bảo mệnh vào thời điểm mấu chốt. Thuốc cầm máu và kim sang dược có hiệu quả tốt hơn Thái Y viện không ít.
Chẳng lẽ nàng biết những thứ này, thật sự là học ở phủ đệ Hà Thần sao? Bằng không thì một cô nương trong thôn, còn ngốc nhiều năm như vậy, làm sao có thể biết những thứ này. Càng nghĩ, Tống Thiếu Dương càng tin tưởng vào chuyện Kiều Diệp được thần sông che chở. Lần này hắn phát hiện tầm quan trọng của Kiều Diệp còn nặng hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT