Ôn Hương Liên trừng to mắt, vẻ mặt hoàn toàn không thể tin nhìn về phía Kiều Vũ. Nàng ta thật sự không ngờ, con trai chẳng những không nhận nàng ta, còn nói ra nhiều lời ác độc như vậy. Nàng ta hận nhất người khác nhắc tới chuyện trước kia, hắn lại ra sức nhắc tới, còn châm chọc nàng ta sắp bị trầm đường. Nhưng nàng ta quả thật không dám, nói đi cáo quan chẳng qua là muốn dọa hắn một chút. Ai biết nghịch tử này căn bản không sợ. Nhìn dáng vẻ của hắn, thậm chí còn ước gì nàng ta đi tố cáo làm lớn chuyện.
Nàng ta tức giận đến toàn thân phát run: “Tên nghịch tử nhà ngươi. Ngươi ác độc nói mẹ ruột như vậy, ngươi sẽ bị thiên lôi đánh, bị báo ứng.”
Kiều Vũ cười nhạo: “Ngươi là độc phụ thông đồng gian phu, lại không biết xấu hổ, còn chưa bị thiên lôi đánh, như thế nào cũng còn chưa tới lượt ta đâu.”
Hắn liếc nhìn nàng ta, lại ý vị thâm trường nói: “Về phần ngươi gặp báo ứng, tin tưởng sẽ không xa đâu.”
Sau lưng Quan Dũng Bá có Ngũ hoàng tử ra sức làm chỗ dựa, trước mắt còn chưa động được. Dù sao hiện tại căn cơ của hắn bất ổn, muội phu cũng còn chưa bắt đầu thi khoa cử làm quan, cho nên trước hết để cho đôi vợ chồng này nhảy nhót một đoạn thời gian. Vừa vặn để Bá phủ loạn lên, để bọn họ thể nghiệm tư vị bị giày vò chỉnh đốn và đè ép ngược lại trước
Nước mắt Ôn Hương Liên trào ra: “Ngươi quá nhẫn tâm, thế mà không để ý tình cảm mẹ con chúng ta. Cũng quá khiến ta thương tâm.”
Lần này nàng ta rơi lệ không phải giả vờ, mà là thật bị thương. Mặc kệ là trước kia ở thôn, hay là Hầu phủ, vô luận là hai trượng phu, hay là bọn nhỏ đều rất tôn trọng yêu thương nàng ta. Căn bản sẽ không vô tình đối với nàng ta như vậy. Điều này thật sự vượt qua dự liệu của nàng ta, càng làm cho nàng ta rất khó tiếp nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT