Tiêu Cảnh Thần biết võ, còn không yếu, cho nên biết có người ở cửa ra vào. Đừng thấy hắn chỉ dẫn theo một thân thị nhưng xung quanh lại có không ít ám vệ. Vừa rồi khi nói chuyện, bên ngoài có chim sẻ kêu bảy tiếng, chính là ám hiệu ám hiệu ám vệ phát ra. Đại biểu người tới là Tiêu Thất. Nếu là Tiêu Thất, vậy lời hắn vừa nói ra, cho dù bị nghe được cũng không sao cả. Dù sao hắn cũng đã nói những lời tương tự trước mặt Tiêu Cảnh Duệ, còn chọc Tiêu Cảnh Duệ tức giận đến giậm chân, không thừa nhận đi hậu cung là bán mình.
Hắn nhìn về phía Tiêu Thất nói: “Không phải đứng ở bên ngoài đều nghe được sao? Còn giả vờ giả vịt.”
Tiêu Thất cười hì hì nói: “Ta chỉ là muốn giả vờ như không nghe thấy, hoàng thúc cũng quá khó xử người ta.”
Thiên hạ này sợ cũng chỉ có hoàng thúc, dám nói phụ hoàng như vậy. Ai bảo phụ hoàng căn bản không có cách nào với vị này. Thậm chí, hắn nhìn ra được, tuy hai người gặp mặt liền sẽ đấu đá lẫn nhau nhưng đều xem đối phương là huynh đệ.
Tiêu Cảnh Thần liếc hắn một cái: “Mau vào đi, đừng đứng ở cửa ra vào.”
Tiêu Thất cười đi vào. Đi theo phía sau hắn là một nam tử trẻ tuổi dung mạo tuấn lãng, mang theo loại khí chất bất cần đời, phong lưu tiêu sái. Kiều Diệp thấy đối phương có vài phần tương tự với mẹ nuôi. Liếc mắt một cái đã đoán được hắn là ai, vị Tam công tử đại danh đỉnh đỉnh kia, còn không đợi Kiều Diệp mở miệng, Giang Dực Lân đã nhìn Kiều Diệp với ánh mắt tươi cười.
Hắn chủ động đi tới mở miệng nói: “Muội muội, ca ca rốt cuộc gặp được muội rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play