Kiều Diệp vừa nhìn bộ dáng Kiều Tiểu Liên, liền biết nàng ta nghe lọt tai.
Nàng gật đầu nói: “Bà ta đương nhiên có thể, không nói gả vào Hầu phủ, bá tước phủ được. Nhưng gả cho công tử nhà quan lại giúp ngươi, bà ta vẫn có thể làm được. Mấu chốt là bà ta hại ngươi cùng mấy cô nương Kiều gia đến bây giờ còn không gả ra được. Vậy thì nhất định phải để nàng phụ trách.”
Ngoại trừ Kiều Tiểu Liên, mấy cô nương khác trong Kiều gia cũng chưa lập gia đình. Ví dụ như Kiều Nhị Nha phía trên nàng, hiện tại mười bảy tuổi, cũng ở nhà. Đặc biệt là sau khi Kiều đại nha lấy chồng, đám người Kiều lão thái thái thường xuyên đi tống tiền. Điều này càng làm cho bản thôn cùng người trong thôn phụ cận đều không muốn cưới cô nương Kiều gia. Đương nhiên, những cô nương này không gả ra được, cũng không có bao nhiêu quan hệ với Ôn Hương Liên, chủ yếu vẫn là Cực phẩm của nhà lão Kiều, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc để nữ nhân kia cõng nồi.
Kiều Tiểu Liên càng nghe càng cảm thấy rất có đạo lý: “Đúng, đều là bà ta làm hại.”
Nàng ta lại không xác định hỏi: “Nhưng bà ta sẽ quan tâm đến chúng ta sao? Hơn nữa bà ta ở kinh thành, cách chúng ta thật xa, chúng ta lại tìm không thấy bà ta, làm sao để bà ta phụ trách?”
Kiều Diệp chính là chờ câu này: “Nghe nói vú nuôi của chồng bà ta chẳng mấy chốc sẽ tới nơi này, các ngươi liền đi chặn bà ta lại. Cũng để cho bà ta mang bọn ngươi đi kinh thành. Nếu bà ta không đồng ý, vậy cũng phải để bà ta thay nữ nhân kia bồi thường phí tổn thất tuổi trẻ của mấy cô nương các ngươi.”
Kiều Tiểu Liên tuy không biết cái gì là phí tổn thất thanh xuân nhưng lại nghe hiểu. Có thể tìm bà vú của trượng phu nữ nhân kia lừa tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT