Tiêu Cảnh Thần dùng tay nắm thành quyền, đặt bên môi ho khan vài tiếng. Lúc này mới nhìn về phía Kiều Diệp, giọng nói trong trẻo lạnh lùng lại như là có chút suy yếu: “Vậy đa tạ tiểu nương tử.”
Kiều Diệp cười nhạt: “Không cần khách khí!”
Tiếp theo nam tử trung niên đỡ Tiêu Cảnh Thần lên xe ngựa, cũng ngồi ở vị trí tận cùng bên trong.
Kiều Diệp thì tiếp tục đánh xe. Tứ Lang và Lục Lang bây giờ làm việc cùng Kiều Diệp, lại thường xuyên được nàng dạy quản sự như thế nào. Tuy rằng nhìn thấy nhân vật tuấn mỹ phi phàm như vậy, trong lòng có chút khẩn trương cùng tò mò, nhưng trên mặt chỉ lộ ra nụ cười hiền lành, cũng không có thất lễ. Đồng thời, cũng mang theo vài phần phòng bị.
Bọn họ cũng cảm thấy nhân vật như vậy đột nhiên xuất hiện ở loại địa phương này, còn trùng hợp bị bệnh xe ngựa hỏng như vậy, không bình thường.
Tiêu Cảnh Thần sở dĩ bắt chuyện đơn giản thô bạo như vậy, cũng lười che giấu tung tích. Từ trước đến nay hắn làm việc đều tùy tâm sở dục. Đương nhiên, cũng có ý muốn thử phản ứng của Kiều Diệp. Hắn phát hiện Kiều Diệp rất thông minh, hai tiểu thúc tử của nàng cũng không ngốc, cũng không uổng phí hắn cố ý chạy tới một chuyến.
Dọc theo đường đi, tất cả mọi người không nói gì. Tiêu Cảnh Thần đưa mắt ra hiệu với nam tử trung niên. Nam tử trung niên hiểu được, chủ động nhìn hai người Tứ Lang mở miệng hỏi: “Mấy vị có phải người của Lục gia ở thôn Trường Bình hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT