Lão hầu gia cãi lại vì mình. Lão phu nhân thấy thế cũng biết nên tự mình lên sân khấu, cũng không thể để con dâu cùng cháu trai xung phong hãm trận. Bà muốn thoát ly Hầu phủ, cũng nên tự mìnb xuất lực. V thế bà đứng ra, nhìn lão hầu gia nói: “Đến bây giờ ngươi còn muốn ngụy biện, vẫn là trước sau như một vô sỉ. Bà lại nhìn về phía Phủ doãn Kinh Đô nói: “Đại nhân, hắn đúng là hung thủ có động cơ sai khiến người ta phóng hỏa nhất. Ngày cháu gái đầy tháng, hắn uống say, bảo ta đưa hắn đến thư phòng. Sau đó ta tận mắt thấy hắn lấy ra bức họa nữ nhân trong hộp gấm kia, vừa ôm hôn, vừa nói đứa bé kia giống nàng. Ngoại trừ việc ta phát hiện tư tình của hắn và người phụ nữ kia, cũng bởi vì ta từng vài lần phá vỡ hắn cùng cháu dâu tách người hầu hạ ra, ở chung một mình.” Ôm hôn bức họa, chuyện gặp riêng bị phá là cháu trai bảo bà thêm vào.
Lão hầu gia không nghĩ tới nữ nhân này lại bịa ra loại lời này: “Ngươi không cần ngậm máu phun người, không có chuyện đó.”
Lão phu nhân không có phản ứng hắn, lại nói: “Trước đó ta ở trong viện ăn chay niệm Phật không ra khỏi cửa, chính là sợ hắn hại ta. Làm như vậy hắn sẽ không sợ ta ra ngoài nói lung tung. Nhưng gần đây bởi vì chuyện của hắn và Thủy Thu Lan bị rêu rao ra ngoài, hắn không nhịn được nghi ngờ là ta làm. Đặc biệt là cháu trai ta sau khi trở về, liền đến viện tử của ta bồi ta. Ông ta lo lắng ta nói bí mật này cho cháu trai, cho nên tìm người phóng hỏa, muốn đốt chúng ta. Như vậy hắn và Thủy Thu Lan, cùng với những chuyện xấu xa ghê tởm của nương Thủy Thu Lan có thể tiếp tục che giấu.”
Bà thở dài: “Những năm này bất kể hắn lấy ta làm cớ như thế nào, ở bên ngoài tranh thủ thanh danh tốt của thê tử yêu quý, thực tế đối với ta vô cùng lạnh nhạt. Hoặc là ôm nhi tử đi, không cho ta nuôi, cũng không cho ta tiếp xúc quá nhiều. Phát hiện bí mật của hắn, ta cũng nhịn vì mặt già của hắn và Hầu phủ. Nhưng ông ta ngàn vạn lần không nên xuống tay với cháu trai và ta. Hôm nay ta cũng không thể nhịn được nữa, quyết định đứng ra vạch trần bí mật xấu xa của bọn họ. Cái Hầu phủ giấu giếm dơ bẩn kia, ta càng không muốn ở lại.”
Bà từ trong tay áo lấy ra một phong hưu thư cũng đã sớm viết xong. Từng bước một đi đến trước mặt lão hầu gia, cúi đầu nhìn về phía hắn. Trong mắt mang theo chán ghét: “Chúng ta vốn không có tình cảm, mấy năm nay ngươi vẫn luôn thương tổn ta, hiện tại càng muốn giết ta. Đã như vậy, phong hưu thư này ngươi cất kỹ. Hôm nay ta ở ngay trước mặt mọi người, bỏ cái lão già không nên nết vô sỉ này. Sau này ngươi muốn tìm nương của Thủy Thu Lan cũng được, muốn lén lút tiếp tục với Thủy Thu Lan cũng được, không liên quan gì đến ta.”
Bà lại quyết tuyệt nói: “Từ nay về sau chúng ta cũng đường ai nấy đi, nhất đao lưỡng đoạn không còn quan hệ.”
Lão hầu gia tức giận đến toàn thân phát run: “Ngươi, ngươi dám!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play