Giang Dực Lân biết tổ mẫu là đáng tín nhiệm. Mấy năm nay không ít lần lén che chở mẹ con bọn họ. Cho nên hắn nói trắng ra: “Mẹ ta muốn hưu phu.”
Lão thái thái kinh ngạc, tiếp theo bật cười: “Đây là chuyện nàng có thể làm ra được.”
Chủ ý này có thể không phải con dâu nghĩ nhưng con dâu lại làm ra được.
Giang Dực Lân thử hỏi: “Ngài cũng ủng hộ sao?”
Lão thái thái ôn hòa cười nói: “Có thể rời khỏi Hầu phủ, rất tốt.”
Mặc dù nàng muốn hưu nhi tử ruột của bà nhưng bà lại không có cảm giác tức giận gì, ngược lại  cảm thấy nhi tử là tự làm tự chịu. Sau khi bà sinh Giang Ký An, lão già kia liền ôm con trai đi dạy dỗ. Bình thường cũng không cho phép bà nhúng tay vào chuyện của nhi tử, thậm chí một tháng cũng không gặp được hai lần.
Nhi tử đối với bà cũng không thân cận, gặp mặt đều rất xa cách. Dù mỗi tháng bà đều tự tay làm quần áo và bánh ngọt cho hắn, quan tâm đến cuộc sống của hắn nhưng hắn vẫn như vậy. Cho nên về sau bà cũng lạnh lòng, không làm những chuyện kia nữa, mà bắt đầu tĩnh tâm ăn chay niệm Phật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play