Kiều Diệp buồn cười nhìn về phía Võ An hầu. Nàng mở miệng nói: “Ngươi thật đúng là coi mình như món ăn. Đòi tiền, ta không tự kiếm được sao? Ta thèm ăn đồ bố thí của ngươi chắc? Tướng công của ta bái Tần đại nho làm sư, còn cần ngươi giới thiệu thư viện tốt? Nếu ta nhớ không lầm, tiểu nhi tử của ngươi muốn bái Tần đại nho làm sư phụ nhưng đều bị cự tuyệt. Cho nên ngươi nên nhanh trở về soi mặt vào nước tiểu, nhìn xem mình xứng hay không.”
Mặt Vũ An Hầu đen lại: “Ngươi quả thực quá thô lỗ.”
Kiều Diệp liếc mắt: “Đối với người như ngươi, quá lễ phép sẽ vũ nhục chính ta. Nếu ngươi muốn cảnh cáo ta, để ta rời xa mẹ nuôi, vậy ngươi nhất định thất vọng. Ta là người phản nghịch, người khác càng muốn uy hiếp ép buộc ta làm gì, ta liền thích làm ngược lại”
Thái độ của nàng đều rất kiêu ngạo lại nói: “Cho nên ta chẳng những phải tiếp tục lui tới với mẹ nuôi, còn phải xem bà thu thập đôi cẩu nam nữ các ngươi như thế nào.”
Cho dù là chuyện mẹ nuôi hay Giang Ký An là chỗ dựa của Quan Dũng Bá, nàng và đối phương đều nhất định phải kết thù. Cho nên cũng không cần thu liễm.
Giang Ký An không ngờ một thôn cô nho nhỏ lại kiêu ngạo đến mức này, thật sự coi mình có thần sông nào đó che chở sao? Hắn cũng không tin. Mặt hắn lạnh lùng: “Ngươi làm càn!”
Tiếp theo phân phó một gã thân vệ phía sau: “Đi dạy nàng ta nên hữu lễ như thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT