Giang Ký An không thể tin được nhìn Vệ Phong Hoa. Từ khi quen biết đến bây giờ, đây là lần đầu tiên nàng đánh mình. Chẳng những đánh trước mặt nhiều người như vậy, còn nói ra lời quyết tuyệt như vậy. Cái gì gọi là nàng không thèm hắn, không cần hắn?
Hắn lần nữa mở miệng giải thích: “Ta biết ngươi tức giận chuyện trước đó nhưng ta lựa chọn như vậy, cũng là bởi vì ngươi càng có năng lực tự vệ. Hơn nữa biết người nọ sẽ không hạ sát thủ đối với ngươi. Ta cũng không muốn từ bỏ ngươi.”
Nàng là thê tử của hắn, là nữ nhân hắn yêu nhiều năm như vậy, làm sao có thể từ bỏ nàng. Nàng nhất định là quá tức giận mới có thể nói ra loại lời đả thương người này.
Vệ Phong Hoa nhìn bộ dáng này của hắn, cảm giác cực kỳ không thú vị. Nàng lười nói nhảm với hắn: “Nhưng ta vẫn bị đâm bị thương rơi xuống sông thiếu chút nữa chết. Cho nên cái ‘biết’ của ngươi thật sự là dư thừa. Không cần giải thích, ta không muốn nghe. Về sau chúng ta liền đường ai nấy đi.”
Bà nhìn lướt qua Vệ Xuân: “Vả miệng.”
Vệ Xuân Nhất nghe vậy không hề do dự tiến lên, tát mạnh mấy cái lên Thủy Thu Lan.
Trong mắt Thủy Thu Lan lộ vẻ khó có thể tin, Vệ Phong Hoa nữ nhân này có phải điên rồi hay không? Tiếp theo là một cỗ khuất nhục cùng hận ý nồng đậm. Vệ Phong Hoa dám đánh nàng, nhục nhã bà ta như thế, bà ta nhất định phải làm cho đối phương hối hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play