Về điểm này, huyện lệnh cũng không cưỡng cầu, hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút.
“Nhiều người nuôi, quả thật không thích hợp để ngươi cung cấp dê con.” Không thể tính toán chi li, Kiều Diệp có thể giúp đỡ đưa ra chủ ý đã rất tốt, cũng không thể cái gì cũng muốn ỷ lại nàng.
Hắn lại nói: “Chỉ là không ít thôn dân, điều kiện trong nhà không tốt, một lần mua mấy con dê con, sợ là mua không nổi. Ngươi có biện pháp gì khiến cho đại đa số người đều có thể nuôi dê không?”
Kiều Diệp suy nghĩ một lát trả lời: “Thật ra huyện nha có thể cung cấp dê con, để thôn dân đến nhận nuôi. Nhưng phải ký khế ước, chờ nuôi lớn xong, thôn dân bán xong, phải trả dê con lại cho huyện nha. Không lấy tiền, dùng lương thực hoặc vải đồng giá cũng được. Tin tưởng cũng không ai dám cố ý thiếu tiền của huyện nha.”
Như vậy cũng coi như là làm việc thực tế cho người dân. Đến lúc đó  quan thanh của Lư Huyện lệnh ở trong huyện sẽ tốt lên.
Lư huyện lệnh đồng ý gật đầu: “Đây cũng là một biện pháp tốt.”
Dùng quỹ chung của huyện nha làm tiền giúp dân chẳng những làm việc thực tế, đối với thanh danh cá nhân của hắn cũng có trợ giúp rất lớn. Đầu óc của tức phụ Lục Thiều này thật sự quá thông minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play