Kiều Diệp nhìn Vệ Phong Hoa, ánh mắt lộ ra vẻ vừa nghiêm túc vừa tò mò. Nàng biết, mẹ nuôi đây là muốn tìm linh cảm từ trên người mình, hoặc là để nàng nghĩ kế. Đồng thời cũng hiểu được, mẹ nuôi còn chưa nghĩ tới phương diện hòa ly nhưng mà cũng bình thường, mặc dù ở Đại Dần triều có thể hòa ly nhưng thế gia đại tộc và huân quý còn chưa có ai hòa ly.
Gia tộc hoặc là cá nhân, lợi ích dính dáng quá sâu, cho dù là quý phu nhân bối cảnh thế gia trong kinh thành rất mạnh mà không có nhà mẹ đẻ gia ủng hộ cũng rất khó làm được chuyện hòa ly. Đây là ở cổ đại, sau khi nữ tử hòa ly rời khỏi nhà chồng, dưới tình huống nhà mẹ đẻ lại mặc kệ, rất có thể sẽ không thể tiếp tục sinh hoạt.
Nữ tử còn có một điểm rất dễ dàng bị nắm, đó chính là hài tử, không nỡ bỏ con, hoặc là sợ hòa ly mang đến ảnh hưởng không nhỏ cho con, cuối cùng không thể không chịu đựng thỏa hiệp.
Nàng không lập tức đưa ra đáp án. Bởi vì nàng hiện tại chỉ cần biết thân phận của đối phương, cùng với tin tức mọi người đều biết. Nàng không nên biết bí mật của lão hầu gia, cùng với lựa chọn của Vũ An Hầu sau ngày đó bị tập kích. Nếu trực tiếp đề nghị, chẳng phải là bại lộ ra tiểu tướng công, vì thế nàng suy nghĩ một chút nói: “Ta có thể hỏi người trước một vấn đề hay không? Chủ yếu là ta còn chưa quá hiểu rõ, chuyện ngươi và Vũ An Hầu, cùng với Nhị phu nhân kia. Ta chỉ biết, người và Vũ An Hầu là thanh mai trúc mã. Vũ An Hầu bởi vì hiếu đạo, nghe lão hầu gia cưới nhị phu nhân kiêm Nhị phòng. Nhưng trước đó các ngươi bị tập kích, phu nhân nhị phòng kia không có việc gì, mà người lại bị thương thiếu chút nữa chết rồi. Ta mới suy đoán giữa hai phòng các ngươi hẳn là không hòa thuận, Võ An Hầu có thể càng thiên vị phu nhân nhị phòng. Cho nên khi ngươi hôn mê, ta mới không đáng vì người, nói những lời đó.” Đây cũng là giải thích thái độ lúc trước nàng biểu hiện ra ngoài.
Vệ Phong Hoa gật đầu: “Ngươi hỏi đi.”
Kiều Diệp làm bộ tò mò hỏi: “Nghe nói người biết võ, năm đó còn xông vào quân địch cứu Vũ An Hầu, trở thành một đoạn giai thoại. Trước đó các ngươi bị tập kích, bên người hẳn là có không ít Tinh Vệ. Nghe trước đó người đề cập qua, là nhị phòng phu nhân hại người bị bắt. Vậy tại sao bà ta lại không có việc gì, mà người lại sẽ bị thương rơi xuống sông chứ?”
Vệ Phong Hoa không giấu diếm: “Lúc ấy người của phản vương vây công chúng ta, nữ nhân kia đột nhiên thét lên, dẫn tặc nhân tới. Lúc đó ta vừa vặn ở bên cạnh bà ta, hộ vệ cùng ám vệ đều bị đối phương kiềm chế. Bọn họ còn chưa chạy tới, ta song quyền khó địch tứ thủ, vì thế cùng bà ta bị bắt. Sau đó người dẫn đầu cố ý để Giang Ký An lựa chọn thả một người, một người khác làm con tin. Thật ra người phản Vương, vốn dĩ chính là muốn bắt ta. Mà trượng phu tốt của ta cũng như nguyện của bọn họ, lựa chọn ta làm con tin. Nhìn từ phương diện lý trí, giá trị vũ lực của ta cao, hi vọng con tin tự cứu mình càng lớn hơn. Nhưng nhìn từ tình cảm, ta lại cảm thấy mình bị phản bội từ bỏ, ta không tiếp nhận được. Lựa chọn này, khiến ta không thể buông bỏ và tha thứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT