Kiều Diệp đã dự liệu được bà ta sẽ nói như vậy.
Nàng nhướng mày: “Mới cũ nhìn không giống nhau, dùng vải vóc cũ mấy năm trước để may là được, chút trò vặt này ai mà không biết chứ. Nếu không phải ta còn nhớ rõ chuyện khi bị ngốc, suýt chút nữa đã tin lời ngươi nói.”
Còn không đợi Ôn lão thái thái đáp lời. Kiều Diệp nhìn về một phương hướng trong đám người, mở miệng nói: “Kiều lão thái thái, thông gia của bà nói như vậy, bà nhận không? Những năm gần đây, đám ác nhân các ngươi, ngăn cản bọn họ thăm huynh muội chúng ta, còn uy hiếp bọn họ, là thật sao?”
Vừa nghe thấy bà ngoại, cữu cữu tới. Nàng liền để Tứ Nha chạy tới gọi Kiều lão thái thái, cũng cố ý kéo dài thời gian chờ người Kiều gia tới. Ôn gia muốn đánh bài tình cảm, giả bộ vô tội và có nỗi khổ, cũng phải xem nàng có đồng ý hay không. Ôn gia chủ động tới cửa, vậy nàng sẽ thành toàn cho bọn họ. Trước mặt mọi người, tất cả đều kéo mặt của bọn họ xuống, ném xuống đất giẫm lên.
Lúc Kiều lão thái thái mang theo cả nhà chạy tới, vừa vặn nghe được Ôn lão thái thái chửi bới bọn hắn.
Nghe Kiều Diệp hỏi như vậy, Kiều lão thái thái tức giận không chịu được: “Đương nhiên không phải thật.” Nói xong là trực tiếp lao đến.
Sau đó khi Ôn lão thái thái còn chưa kịp phản ứng, đã tóm lấy cổ áo đối phương, trực tiếp tát tới hai cái. Bà đã sớm muốn làm như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT