Đám người Vệ Xuân từ nhỏ đã được chọn ra, cùng nhau lớn lên với Vệ Phong Hoa, vô cùng trung thành.
Vệ Phong Hoa rất tin tưởng bọn họ, bình thường nói chuyện cũng không giống như chủ tử và thị nữ đơn thuần.
Ánh mắt nàng có chút mơ hồ: “Ta không muốn gặp hắn, cũng tạm thời không muốn hồi kinh. Phản vương muốn đưa ta đến biên cảnh, vậy chúng ta cùng hắn diễn một vở kịch.” Thật thật giả giả thú vị biết bao.
Mối thù một kiếm kia, nàng như thế nào cũng phải báo lại.
“Về phần Giang Dực Dương, để hắn từ từ tìm ta đi, để hắn bôn ba bôn ba nhiều hơn. Nếu ta đã không thoải mái, vậy hắn cũng đừng nghĩ thoải mái.”
Nàng muốn tách Giang Dực Dương ra, sai người đi thăm dò một số việc, sau đó lại hồi kinh kết thúc, lại tăng thêm ngữ khí: “Hắn đã không đáng để ta đặt ở trong lòng nữa.”
Vệ Xuân kinh ngạc không thôi nhưng lại có chút cao hứng: “Chủ tử, ngài sớm nên như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT