Kiều Diệp còn có chút không hiểu. Nàng nhìn Lục Thiều hỏi: “Trước đó ngươi nói Võ An Hầu và Hầu phu nhân là thanh mai trúc mã lớn lên, thích lẫn nhau mới thành thân. Vậy vì sao Vũ An Hầu ở thời điểm mấu chốt lại lựa chọn nhị phu nhân? Hai người này sẽ không giống như là cha ngươi và mẹ kế, đã sớm thông đồng với nhau rồi chứ?”
Lục Thiều trả lời: “Tam công tử điều tra ra tin tức, cha hắn đúng là bởi vì lão hầu gia bảo hắn kiêm nhị phòng mới cưới Nhị phu nhân. Trên công đường phủ doãn kinh đô, Tam công tử và Vũ An Hầu cắt đứt quan hệ. Vũ An Hầu vẫn luôn chất vấn hắn hạ độc ông nội thân liệt, chém tàn huynh đệ nhị phòng ruột thịt cùng cha khác mẹ, hủy dung nhan nhị thẩm tại sao phải làm như vậy. Tam công tử trả lời là vì báo thù. Năm đó Vũ An Hầu lựa chọn phu nhân nhị phòng, mà hại chết nương hắn. Tiếp theo còn dẫn đến đại ca hắn chết. Cho nên hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cho một nhà Vũ An Hầu. Hắn vốn có thể diệt môn Vũ An Hầu nhưng lại cảm thấy chết quá tiện nghi cho bọn họ, hắn muốn cả nhà bọn họ quãng đời còn lại đều sống trong thống khổ hối hận. Nhị phòng  một mực giả mù sa mưa không tranh không đoạt, vậy hắn liền thành toàn bọn họ, hai đứa con trai đều là phế vật, xác thực liền không cần tranh đoạt. Quyền thế không còn, từ trẻ tuổi tài tuấn được người người tán dương, biến thành tàn phế không có tiền đồ, đối với hai huynh đệ nhị phòng  mà nói, mới là thống khổ nhất. Tổ phụ hắn biến thành một phế vật không thể tự làm việc gì. Làm người đã từng chinh chiến sa trường mà nói, cuộc sống như vậy sống không bằng chết, mới là kết quả hắn càng vui vẻ nhìn. Về phần nhị phu nhân, hắn hủy mặt, hoàn toàn là cảm thấy sắc mặt đối phương nhìn ghê tởm. Chỉ có cha hắn ngu xuẩn như vậy, mới có thể tin tưởng nhị phu nhân tính tình lạnh lùng cũng không thích tranh đoạt, cái gì cũng ủy khuất mình. Đối với cha hắn, sở dĩ không có trực tiếp ra tay, cũng không phải là bởi vì còn có tình phụ tử. Mà là muốn để đối phương trơ mắt nhìn, hắn hủy cả nhà. Đối với cha hắn mà nói, cha ruột bị phế, con ruột thì chết, con thì tàn phế, đoạn tuyệt quan hệ, Hầu phủ cũng không có người kế tục. Khiến cho cha hắn cả một đời đều sống ở bên trong hối hận thống khổ. Nếu không, khó tiêu mối hận trong lòng hắn.”
Hắn lại nói: “Võ An hầu nghe được những lời này, quả nhiên rất thống khổ rất sụp đổ. Hắn nói năm đó sở dĩ lựa chọn thả Nhị phu nhân, là bởi vì nàng không biết võ. Nếu như bị cướp căn bản không có cách nào thoát thân. Mà nương của Tam công tử, võ nghệ lại không thấp, còn có một nhánh ám vệ của phủ Quốc Công bảo vệ. Cho nên hắn cảm thấy sẽ không xảy ra chuyện. Hắn căn bản không nghĩ tới ái thê sẽ chết, những năm này hắn cũng vẫn luôn rất thống khổ. Nếu không năm đó sẽ không làm lựa chọn như vậy. Sau đó Tam công tử mắng hắn đừng làm ô uế hai chữ ái thê này, hắn cảm thấy buồn nôn, mẹ hắn ở dưới đất cũng chắc chắn rất ghê tởm. Tiếp theo còn nói hắn hoài nghi mẹ hắn bị cướp giết, đại ca hắn chết trận sa trường đều là có người tính kế, nhị phòng  khẳng định không vô tội. Nhưng Vũ An Hầu không tin nhị phòng tham dự, vẫn nói Tam công tử vì báo thù mà lâm vào ma chướng. Tam công tử châm chọc cha hắn bị mù. Còn nói cho cha hắn biết, hắn đã vụng trộm đem quan tài của mẹ hắn từ mộ tổ Giang gia dời đi, tuyệt đối sẽ không cùng cha hắn sinh cùng chăn, chết cùng huyệt. Điều này làm cho Võ An Hầu lần nữa sụp đổ. Hỏi hắn đem quan tài của Hầu phu nhân dời đến đâu, bảo hắn lập tức dời về, hắn không thể làm như vậy. Tam công tử lại châm chọc hắn ta một trận, người cũng đã chết, làm ra thâm tình như vậy lại cho ai xem, sẽ chỉ làm bẩn mẹ hắn ta. Sau đó không thèm để ý tới nữa, để Phủ doãn Kinh Đô nhốt hắn vào đại lao.”
Kiều Diệp lần nữa cảm thán: “Tính tình của Tam công tử này thật khiến người ta rất thích, làm việc thật sảng khoái.”
Tiếp theo lại rất không nói nên lời: “Hóa ra Võ An hầu thấy, bản thân Hầu phu nhân biết võ nên không được chọn? Nàng ấy mạnh mẽ là sai sao?”
Lục Thiều nói: “Từng ở kinh thành, Vũ An Hầu cùng Hầu phu nhân còn có một đoạn giai thoại. Hai người vừa thành thân không lâu, địch quốc đột kích, Vũ An Hầu bị phái đi biên cảnh đánh trận, Hầu phu nhân chủ động đi theo. Có một lần Vũ An Hầu bị quân địch bao vây, chẳng những thân hãm nhà tù, còn bị thương. Là Hầu phu nhân mang theo ám vệ cứng rắn xông vào, cứu hắn trở về. Như vậy ngay cả tiên đế cũng khen ngợi, Hầu phu nhân bậc cân quắc không nhường mi râu.”
Hắn cũng có chút không thể nào hiểu được: “Cho nên Vũ An Hầu cho rằng, Hầu phu nhân cho dù bị cướp cũng có thể tự mình thoát thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play