Kiều Diệp đã sớm nghĩ kỹ. Nàng khoát khoát tay: “Không cần tiền, lấy lông dê, mỡ dê, cây giống dược liệu và hạt giống đến đổi đi.”
Chờ mùa đông đến, nàng dựa vào thu thập lông dê như vậy căn bản không làm được bao nhiêu sợi len. Dược liệu và hạt giống cũng không dễ thu mua. Cho nên còn không bằng để đám người Tiêu Thất lấy đồ vật đến đổi.
Nàng lại nhấn mạnh: “Đúng rồi, viên thuốc không bán lấy bạc, phải dùng đồ vật để đổi.” Ở cổ đại có tiền cũng không phải là có thể mua được thứ mình muốn. Nơi xa xôi, muốn tự mình mua, rất phiền toái cùng lao lực. Đặc biệt là các loại dược liệu, dược trang chuyên trồng trọt không nhất định sẽ bán. Cho nên nàng đã nghĩ ra biện pháp lấy vật đổi vật.
Tài nguyên của ba người này, không dùng thì phí.
Tiêu Thất ngẩn người: “Ngươi cần nhiều lông dê và hạt giống dược liệu như vậy làm gì?”
Hắn đã biết dầu dê là dùng để làm nến, cũng không chỉ có bọn họ biết, cũng có không ít người tra được. Dù sao mỗi ngày Lục gia đều phải đi thu mua mỡ dê, cũng không thể mua về ăn. Có người còn dùng mỡ dê làm thành cây nến nhưng đốt có một cỗ mùi dê, thời gian kéo dài cũng không được, hơn nữa màu sắc cũng không giống nhau. Cho nên Kiều Diệp làm nến, còn chưa có người có thể phỏng chế ra được. Cho nên Kiều Diệp dùng mỡ dê làm nến, khẳng định có bí quyết cùng thêm vào đồ vật gì đó để tăng màu sắc, cũng làm cho thời gian cây nến cháy càng lâu. Đây là bí mật của nàng, hắn ngược lại là không có ý hỏi thăm cùng nhìn trộm.
Nghe nói gần đây nàng đều đang thu lông dê, còn bỏ tiền mua dê con cho thôn dân nuôi nhưng thù lao là lông dê và mỡ dê. Chỉ là có chút hiếu kỳ lông dê lại muốn dùng để làm gì, không chỉ Tiêu Thất tò mò, Lận Hạo và Khuất Kích cũng tò mò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play