Lục Mai tức giận đến đỏ mặt. Nàng ta nói hùng hồn: “Ngươi không tự mình ra tay nhưng có thể tìm người đi đánh gãy chân hắn.”
Lục Thiều nhíu mày: “Chứng cứ đâu?”
Lục Mai nói: “Chứng cứ chính là hôm qua ngươi chính miệng nói với ta, ngươi muốn đánh gãy chân tỷ phu ngươi.”
Tiếp đó Lục Thiều lộ vẻ vừa bất đắc dĩ vừa chua xót: “Hôm qua ngươi tới tìm ta đòi tiền, bảo ta tiếp tục mua giấy mực tốt cho đường tỷ phu, còn có bạc đi học. Bởi vì trước đó ngươi hãm hại ta, chúng ta đoạn tuyệt quan hệ, mấy ngày trước ta lại được nhận làm con thừa tự. Cho nên lần này ta cũng không có cho ngươi tiền giống như trước đây. Ngươi luôn yêu cầu ta đưa tiền, còn một lần uy hiếp nếu như ta không cho, ngươi liền muốn để cho ta đẹp mắt, muốn chặt đứt tiền đồ của ta. Ta càng tâm càng lạnh, lần này cũng không mềm lòng nữa, liền đi thẳng. Không nghĩ tới, ngươi nói là sự thật. Ngươi vì ta không trả tiền mà ghi hận trong lòng, lấy chuyện này hãm hại ta.”
Trong mắt hắn tràn đầy thất vọng đau lòng: “Ta cũng muốn biết, ngươi có lương tâm hay không. Bất kể nói thế nào, ngươi cũng từng là tỷ tỷ ruột của ta, ta bị đưa đến trong thôn, trong nhà không cho một văn tiền. Ngươi và đường tỷ phu chẳng những không giúp nửa phần, còn thường xuyên đến tìm ta kêu nghèo kể khổ. Ta vì có thể tiếp tục đọc sách, chẳng những phải tự mình chép sách viết thoại bản đi kiếm tiền học phí, mỗi tháng còn phải trợ cấp cho các ngươi. Đường tỷ phu dùng giấy mực tốt và sách tốt, đều là ta bớt ăn bớt mặc mua. Ngay cả ta cũng không nỡ dùng đến như vậy. Ngươi nói ngươi ở nhà chồng ăn không ngon mặc không tốt. Bởi vì ngươi là tỷ tỷ của ta, mỗi tháng ta tình nguyện đói bụng, mặc quần áo vá một miếng, cũng phải tiết kiệm tiền, mua bánh ngọt, vải vóc,...đưa đến cho ngươi. Hoặc là nghe ngươi khóc lóc kể lể, liền đưa tiền trong tay cho ngươi. Nhưng sau đó ta lại nhìn thấy đám người chị em dâu của ngươi mặc quần áo làm từ những miếng vải đó, cháu gái của ngươi ăn những bánh ngọt kia. Bởi vì ngươi đã từng là tỷ tỷ của ta, những thứ này ta đều là cam tâm tình nguyện. Nhưng chúng ta đều đoạn tuyệt quan hệ, còn phân nhà, ngươi càng hãm hại ta suýt chút ngồi tù. Huống chi chúng ta bây giờ chỉ là đường tỷ đệ đã phân gia, ta không trợ cấp cho ngươi và trượng phu ngươi nữa, đây chẳng lẽ không phải là nên sao? Nhưng ngươi lại không để ý tình nghĩa tỷ đệ trước kia, chạy đến nơi đây giội nước bẩn cho ta. Ta cũng muốn hỏi, tại sao ngươi lại tâm ngoan như vậy?”
Hắn cười thê lương: “Lần trước không hại ta ngồi tù được. Cho nên bây giờ đến hại ta, muốn hủy tiền đồ của ta sao?”
Nghe được tiếng động bên ngoài, ba người Tiêu Thất ở trong sân đã sớm mở cửa đi ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play