Lục Thiều đưa sổ sách cho hắn: “Ta không tính sai, ngươi không tin thì tự mình xem đi.”
Lục Thanh Vinh nhận lấy sổ sách lật qua lật lại, Còn tương ứng với danh sách chi tiết Lục Thiều tính ra.
Hắn nhìn cũng nhanh, mặc dù không có chính mình tính toán chi tiết nhưng trong lòng đại khái đã hiểu rõ. Sổ sách ghi chi phí của bọn họ, hắn nhìn có thể nhớ ra quả thật là có. Trước kia hắn chủ yếu là xem thu nhập trong nhà, đối với chi phí mấy phòng không chú ý lắm. Bây giờ nhìn lại, mới phát hiện ghi rất cẩn thận. Ngay cả phòng của bọn họ lấy bao nhiêu quả trứng gà, thế mà đều ghi ở trên đó... Đồng thời cũng nhìn ra Lục Thiều đúng là rất công bằng.
Ngay cả thuế mà hắn ta giúp nhà mình miễn đi cũng quy ra thành tiền của một phòng bọn họ nộp lên. Khiến hắn ngay cả chút bới móc cuối cùng cũng không tìm ra được. Hắn đặt sổ sách xuống, không tìm được lời nào để nói.
Tộc trưởng mở miệng hỏi: “Lão Ngũ, Ngũ Lang tính không có vấn đề chứ?”
Bọn họ nghe đều cảm thấy quá rõ ràng, quá công bằng, ngược lại còn là ngũ phòng chiếm tiện nghi. Nếu không, làm tú tài miễn thuế cho gia đình, theo lý mà nói không cần quy ra tiền. Bất quá ngược lại đồng ý cách làm của Ngũ Lang. Như vậy mọi người đều sẽ chỉ cảm thấy lão Lục gia phúc hậu, để cho người ta tìm không ra nửa điểm sai lầm. Nếu muốn tính rõ, vậy thì triệt để cái gì cũng tính rõ ràng, xem đến cùng là ai chịu thiệt, rất tốt.
Lục Thanh Vinh bất đắc dĩ mở miệng: “Không thành vấn đề.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play