Tộc trưởng nghe xong kinh ngạc không thôi. Hắn không nhịn được nói: “Ý của ngươi là, ngươi bỏ tiền mua dê con, sau khi nuôi lớn chỉ cần lông dê và mỡ dê. Thôn dân còn có thể bán thịt cho ngươi? Vậy ngươi không phải rất thiệt thòi sao? Nếu nuôi nhiều, chỉ tiền mua dê cũng không phải một số tiền nhỏ. Lông dê và mỡ dê cơ bản đều không có người mua, căn bản không đáng tiền.”
Kiều Diệp cười nói: “Lông dê và mỡ dê có tác dụng với ta. Hơn nữa, ta cũng muốn các tộc nhân hàng năm đều tăng thêm chút thu nhập, ăn no mặc ấm. Trước đó ta đã nói, nhà chúng ta sống tốt, cũng sẽ không quên tộc nhân, cũng sẽ dẫn mọi người cùng nhau sống những ngày tháng tốt đẹp. Cho nên tộc trưởng không cần lo lắng, ta đã nói ra, vậy trong lòng đã hiểu rõ.”
Nàng lại nói: “Tướng công của ta là người của Lục gia. Cho nên ta muốn hỏi trước trong tộc có muốn nuôi hay không. Chúng ta ưu tiên người trong tộc nuôi, tiếp theo lại là thôn dân khác.”
Tộc trưởng còn chưa nói gì, vợ tộc trưởng đã cười nói: “Nếu là như vậy, vậy khẳng định không ít người nuôi. Nhà ta cũng muốn nuôi.”
Không tốn tiền mua dê con, chỉ cần lấy lông dê và mỡ dê để trả, thịt còn không cần lo lắng bán không được, chuyện tốt như vậy, ngốc mới không nuôi. Tức phụ Ngũ Lang có bản lĩnh, còn có thể ký khế ước. Cho nên nuôi ra cũng không cần lo lắng.
Hiện tại, nhà nào cũng có không ít trẻ con, mỗi ngày để bọn nhỏ đi chăn dê là được, còn đỡ phải để bọn họ ra ngoài đi rừng. Nếu nuôi thêm vài con, chờ sau khi nuôi lớn, có thể có không ít tiền.
Kiều Diệp cũng lợi dụng tâm lý mọi người thích chiếm tiện nghi, cộng thêm lúc bận rộn không có việc nhà, sức lao động quá dư thừa. Cho nên mới đưa ra loại hợp tác này. Như vậy mọi người còn có thể cảm tạ nàng dẫn bọn họ kiếm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play