Quả nhiên, Lục Thanh Vinh nghe được lời nói của Kiều lão thái thái, tức giận đến mức muốn ngất đi. Đặc biệt là nhìn thấy bộ dáng đắc ý phách lối của lão thái bà đáng chết kia càng chướng mắt không thôi.
Hắn tuyệt đối tin tưởng, lấy tính tình của lão thái bà chanh chua vô lại khóc lóc om sòm này, nếu muốn đi huyện nha, thật sự sẽ nói lung tung một trận với huyện lệnh.
Hắn và Úc Uyển Chi sau khi kết hôn thật sự không có vụng trộm nhưng trước khi kết hôn lại có tư tình. Quả thật cũng bị con dâu của Kiều lão thái thái nhìn thấy, còn có các cô nương khác trong thôn Úc Uyển Chi. Lúc ấy bọn họ đã cảnh cáo, cũng là thật. Nếu Huyện lệnh đi thăm dò, những người đó khẳng định sẽ ra làm chứng.
Mặc dù chỉ là chứng cứ miệng, cộng thêm đó là trước khi kết hôn, không thể chứng minh bọn họ yêu đương vụng trộm sinh ra con hoang. Còn qua nhiều năm như vậy, cũng không thể thật sự làm gì hắn nhưng thanh danh của hắn lại sẽ bị ảnh hưởng càng xấu hơn.
Thậm chí nếu huyện lệnh giận dữ, kiếm cớ hủy bỏ tư cách khoa khảo của hắn thì phải làm sao? Tuy rằng theo lý thuyết không đến mức như vậy nhưng quan hệ giữa Huyện lệnh và nghiệp chướng kia bây giờ cũng không tầm thường. Dù sao hắn cũng chỉ là tú tài, huyện lệnh còn không để vào mắt. Nếu là cử nhân, sẽ không bị động như vậy. Cho nên cơn tức này, hắn thật đúng là chỉ có thể nghẹn khuất nuốt xuống.
Hắn lạnh mặt hỏi: “Nói đi, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Không tránh thoát được, lại không thoát khỏi được, hắn chỉ có thể tạm thời theo ý người Kiều gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play