Sáng sớm hôm sau, Kiều Diệp cùng Lục Thiều ngồi xe bò đi huyện thành. Vào phòng trà Lục Thiều sắp xếp trước. Cửa sổ phòng này vừa vặn đối diện với cửa Huyện Học, vừa ngồi xuống được một lát, một tràng tiếng gõ cửa vang lên Lục Thiều đứng dậy mở cửa, thấy ba người Tiêu Thất đứng ở cửa. Hắn nhường chỗ cho ba người tiến vào: “Các ngươi sao lại tới đây?”
Lận Hạo cười tủm tỉm nói: “Chúng ta đi lung tung, vừa vặn nhìn thấy vợ chồng các ngươi đến trà lâu, liền đi lên tìm các ngươi uống chút trà. Sao các ngươi lại đến trà lâu sớm như vậy?” Bọn họ cũng tò mò hai người này muốn làm gì, vừa vặn nhàn rỗi không có việc gì, cho nên chủ động tới.
Lục Thiều không giấu giếm: “Chúng ta đến xem một trận kịch hay.” Roi ngựa trong tay Tiêu Thất đổi thành cây quạt. Hắn gõ gõ quạt xếp cười khẽ: “Hóa ra các ngươi đến xem trò vui. Không ngại thì để ta xem chứ?”
Lục Thiều làm tư thế mời: “Đương nhiên không ngại.”
Chuyện hắn muốn cùng cha ruột cắt đứt quan hệ, hơn nữa còn có thể đối lập quyết liệt, cũng không muốn giấu diếm ba người này.
Ba người ngồi xuống, gọi một ấm trà. Tiếp theo liền nói đến nhang muỗi và nến đều rất dễ dùng, để Kiều Diệp mấy ngày gần đây hỗ trợ làm nhiều một chút, bọn họ muốn mang đi.
Nói chuyện phiếm một hồi, phía dưới đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào. Kiều Diệp đứng dậy mở cửa sổ, nhìn xuống. Lục Thiều và ba người khác cũng đi tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT